Khán đài xung quanh lặng im như chết vậy!
Chỉ cần la nguoi co mat đeu co the nhìn thay, sau khi Hải Yen nhan lấy sự công kích của một con sóng lớn, thì nàng đã không còn sức để chiến đấu nữa rồi.
Nàng mở miệng là muốn nhận thua xin giữ mạng mình.
Nhưng mà không một ai ngờ rằng, chính vào lúc Hải Yến không còn có năng lực chiến đấu nữa thì Vương Hồ vẫn không chịu tha cho nàng.
Cú công kích đó của hắn rõ ràng là muốn giết người.
"Thật là to gan!"
Bỗng dưng có âm thanh phẫn nộ truyền đến từ bên dưới khán đài, minh chủ nhanh chóng xông lên đài đấu.
Lão là minh chủ của liên minh trăm bộ, càng là một người cha!
Nhìn thấy con gái mình bị ức hiếp như thế, có lẽ lão không chịu nổi nữa!
Ý muốn giết người tràn ngập khắp người minh chủ, rõ ràng lão muốn giết người/
"Ẩy, người nhỏ đánh không lại nên muốn đổi thành người già đúng không?"
Vương Hồ châm chọc nhìn lão.
"Sao vậy, muốn giết ta hay gì? Đây là đài đấu võ đó nha, ta đến chiến đấu theo quy củ của Tiêu Diêu Lâu lầu đó.”
Nghe hắn nói thế, đầu minh chủ liền nổi cả gân xanh lên.
Một luồng khí tức khủng bố bỗng nhiên xuất hiện, Vương Hồ bị luồng khí tức đó thổi bai đi.
Gương mặt hắn đỏ bừng, như thể đã bị nội thương vậy.
Minh chủ nhanh chóng đi lên phía trước kiểm tra, khi lão chắc rằng Hải Yến không có nguy hiểm về tính mạng thì khí tức trên người lão mới nhạt nhòa đi bớt.
"Ta tuyên bố, người chiến thắng trận đấu lần này chính là Vương Hồ!"
Liễu thúy thúy kịp thời đưa ra phán quyết cuối cùng.
Minh chủ ôm Hải Yến lên, lập tức xông thẳng xuống đài đấu.
Duoi đai đau, đa co khong it cac đại phu đang cho san roi.
Vương Hồ bật cười hi hi rồi từ từ đi mất.
Lâm Huyền nhìn thấy cảnh này thì khẽ cau mày.
Không lẽ Vương Hồ có hẫu thuẫn nào hay sao? Đối mặt với minh chủ mà lại không có hcuts nhún nhường nào vậy?
Minh chủ tuyệt đối là cường giả thuộc Quy Nhất cảnh giới, thậm chí còn hơn cả Quy Nhất cảnh nữa.
Rốt cuộc là Vương Hồ có chỗ dựa thế nào, sao hắn lại có thể không hề sợ hãi thế kia?
Trận chiến kết thúc, khán giả cung từ từ tản ra.
Tuy Vương Hồ thắng được trận đấu, nhưng đã thua tại lòng người rồi.
Đối mặt với một người không còn sức lực chiến đấu như thế, mà hắn lại còn có thể ra tay tàn độc như vậy.
Tính cách này đúng là khiến người ta khinh thường.
Sau khi kết thúc trận đấu, lúc Lâm Huyền chuẩn bị rời đi, thì Vương Khang lại tìm đến.
“Lâm đan sư, mời đi đến phủ minh chủ một chuyến."
Vương khang cũng không nói thêm gì nữa.
Lâm Huyền gật đầu đi theo.
Lúc này minh chủ lại muốn gặp mình, chắc chắn là bởi chuyện của Vương Hồ
rồi.
Hai người đi đến phủ minh chủ, trong phủ đã trở nên vô cùng bận rộn.
Thiên kim của minh chủ bị thương rất nặng, tất cả mọi người cũng không dám có sơ xuất gì.
"Tình hình của Hải Yến giờ sao rồi?"
Lâm Huyền mở lời hỏi.
Vương khang lắc lắc đầu.
"Vết thương của nàng rất nặng, bây giờ bọn ta cũng không dám đưa ra kết luận gì."
"Đòn công kích của Vương Hồ khiến cho nội tạng của nàng bị thương rất nặng."
"Bây giờ thì bọn ta cũng chỉ có thể giữ lại cái mạng cho nàng, còn về tu luyện trên người nàng ... "
Vương khang không nói hết, nhưng ý trong lời nói đã rất rõ ràng rồi.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!