Lâm Huyen cau may, tuy han som đa biet Vương Hồ là kẻ mạnh tay, nhưng không ngờ hắn lại mạnh tay đến thế.
Đòn công kích đó của hắn là muốn phế bỏ Hải Yến mà.
Đối với một người luyện võ mà nói, chuyện này còn đau khổ hơn so với việc giết chết nàng ấy nữa.
Vương khang dẫn Lâm Huyền đến một phòng dùng trà, đây chính là phòng dùng trà lúc đầu khi hắn và minh chủ gặp nhau.
Lúc này minh chủ đang ngồi tại đó, gương mặt lão xanh xao.
“Lâm Huyền, ta muốn bàn một cuộc giao dịch với ngươi."
Minh chủ thấp giọng lên tiếng nói.
Lúc này, trông lão hệt như một con thú dữ bị thương vậy, cả người lão tràn ngập khí tức nguy hiểm.
"Nếu như là về chuyện đối phó với Vương Hồ, thì minh chủ cũng không cần phải nói nữa.”
Lâm Huyền thở dài.
“Với thực lực hiện tại của ta, nếu như đi khiêu chiến với hắn, thì kết cục còn thảm hơn lệnh thiên kim nữa!"
Lời hắn nói chính là sự thật!
Lâm Huyền rất mạnh, có thể nói là vô địch!
Nhưng mà còn phải xem xem hắn đánh với ai nữa.
Vương Hồ giờ đã là cường giả tầng ba của Quy Nhất rồi, nếu như Lâm Huyền vẫn đi khiêu chiến, vậy chẳng khác gì đi tìm đường chết.
Hóa nguyên cảnh giới, cũng không có ai là đối thủ của hắn.
Cho dù có đối địch với mấy tên thuộc Quy Nhất tầng một, hắn cũng có thể thắng một trận được.
Nhưng khi đối mặt với Vương Hồ, hắn thật sự không có phần thắng.
"Ta không yêu cầu ngươi ra tay bây giờ, chỉ cần một lời hứa của ngươi."
Mot ten no boc cua Can Long tong, chi trong khoang thoi gian bon nam ngan ngủi mà đã đạt đến trình độ này rồi."
"Chỉ cần ngươi có thể giết chết Vương Hồ, ta có thể cho ngươi bất cứ thứ gì ngươi muốn!"
Gương mặt của minh chủ tràn ngập ý muốn giết người.
Lâm Huyền cau mày.
Giết người cần giết, trong lòng hắn không hề có chút áp lực nào.
Đặc biệt là cái tên Vương Hồ đó, giờ đây hắn gần như có thể khẳng định rằng Vương Hồ chính là một kẻ luyện võ độc ác rồi.
Chỉ có điều không biết hắn dùng thủ đoạn gì, che giấu khí tức của bản thân, không khác gì loại võ công tà ác trên người của Lâm Huyền cả.
"Tại sao lại muốn ta giết?"
Lâm Huyền mở miệng hỏi.
"Với thân phận của ngươi, chỉ cần ngươi mở miệng, e rằng có không ít người tình nguyện tốn công tốn sức nhỉ."
Minh chủ thở dài, gương mặt lão có chút bất lực.
“Cũng chính vì thân phận của ta đó."
"Nếu như ta là một người cha bình thường, vậy thì ta có thể lập tức đâm Vương Hồ một ngàn nhát dao rồi!”
Lúc lão nói chuyện, gương mặt lão vô cùng tức giận.
"Nhưng mà ta lại là minh chủ của linh minh trăm nước."
"Trên cương vị là một chính trị gia, việc ta làm phải phù hợp với thân phận của ta mới được."
Lời nói của lão khiến Lâm Huyền thấy thắc mắc.
Lâm Huyền luôn cảm thấy thứ mà minh chủ quan tâm đến không chỉ có mỗi những chuyện này.
"Ngươi cứ lên tiếng đi, chỉ cần là chuyện ta làm được, ta sẽ đồng ý với ngươi!"
Nếu lão đã nói đến chuyện thân phận rồi, vậy thì Lâm Huyền cũng không tiện từ chối nữa.
“Ta muốn một viên đan dược, đan dược để đột phá Quy Nhất cảnh giới ấy."
Lâm Huyền trực tiếp mở lời nói.
Sau đó, hắn trầm ngâm một chút.
"Ngoài ra ta còn muốn biết cái gì là tăng cường hồn lực."
“Tăng cường hồn lực?"
Minh chủ có chút nghi ngờ.
Chân truyền của hồn sư sớm đã đứt đoạn rồi, đến cả thần tiên, việc nhớ đến chuyện tăng cường hồn lực cũng không có lấy mấy người, huống hồ gì đến một người luyện võ bình thường cơ chứ?
Hồn lực mạnh mẽ, đúng là có thể làm tăng cường một chút xíu sức mạnh, nhưng sự tăng cường này không hề rõ ràng.
"Không thành vấn đề!"
Yêu cầu của Lâm Huyền cũng không có gì quá đáng, lão thậm chí không thèm suy nghĩa liền gật đầu đồng ý.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!