Nhổ Thần Thụ!
Ý tưởng này không thể nói là không to gan được!
Trên thực tế, trước khi Lâm Huyền tiến vào Thần Thụ Bí Cảnh, hắn cũng đã nghĩ tới vấn đề này.
Chẳng qua hiện tại, sau khi nhìn thấy được sự khác thường của Thần Thụ rồi, hắn đột nhiên lại không quyết đoán được như trước nữa.
Muốn mang Thần Thụ ra ngoài thì nhất định phải trồng nó trong Thiên Tư Linh Phố.
Nếu không, Tiêu Dao Lâu nhìn thấy, nhất định sẽ ghen tị đỏ mắt.
Nhưng hiện tại, Thần Thụ lại thể hiện ra tính công kích quá mạnh, chuyện này khiến cho Lâm Huyền có chút do dự.
Bạch Linh Nhi còn ở trong Thiên Tư Linh Phố, nếu nó bị Thần Thụ công kích thì phải làm sao đây?
Những chuyện này đều khiến hắn phải suy xét cẩn thận.
"Cứ tạm thời bỏ qua việc này vậy."
Lâm Huyền tự nhủ, rồi xoay người đi tới bên cạnh Kẻ Điên.
"Ngươi nhận lấy mấy thứ này đi."
Nói xong, hắn đưa cho Kẻ Điên mấy chiếc nguyên giới của Vương Hồ.
Kẻ Điên ngẩn ra, nhìn số nguyên giới trong tay.
"Cho ta tất cả chỗ này ư?"
Vương Hồ là người mạnh nhất Hồng Bài, những thứ trên người hắn sao có thể là vật thông thường được?
Mà những tên Tà Võ khác, chắc chắn cũng cất giữ không ít thứ hay.
Nhưng Lâm Huyền lại không thèm liếc mắt nhìn một cái mà đã trực tiếp giao cho mình.
“Ừ, đây là thứ ngươi nên có được."
Hắn đương nhiên sẽ không đối đãi keo kiệt với bằng hữu, đồng bọn.
Nếu Kẻ Điên không xuất hiện đúng lúc, hắn sẽ phải một mình đối mắt với hai tên Tà Võ và một tên Độc sư.
Cho dù han vẫn có thể giải quyết, nhưng cũng se có nguy hiểm rất lớn.
Huống hồ, vì để bảo vệ hắn mà Kẻ Điên còn bỏ lỡ cơ hội tu luyện dưới Thần Thụ
Lâm Huyền hiểu rõ, những thứ trong nguyên giới nhất định là vô giá.
Nhưng nếu so sánh cùng tình nghĩa với Kẻ Điên thì những thứ đó có là gì?
Kẻ Điên nhận lấy nguyên giới, cũng không gấp gáp mở ra.
"Cảm ơn!"
Hắn không giỏi ăn nói, cũng không biết nói quá nhiều lời.
Xem ra, lúc Vương Hồ đưa cành ô liu cho hắn, hắn không lựa chọn sai!
Lâm Huyền lại lấy ra trái cây Thần Thụ, cũng đưa cho Kẻ Điên.
Nhưng Kẻ Điên lại liên tục xua tay từ chối.
"Thứ này thì thôi đi, nóng phỏng tay!"
Kẻ Điên hiểu rõ, hắn lấy mấy chiếc nguyên giới thì không thành vấn đề, đó là thứ Lâm Huyền đưa cho hắn.
Nhưng trái cây Thần Thụ lại là thứ mà Tiêu Dao Lâu muốn có.
Sau khi lấy ra, tuy rằng có thể tới tìm Liễu Thúy Thúy đổi được rất nhiều phần thưởng, nhưng phần thưởng này đương nhiên không dành cho Kẻ Điên.
Dù là Liễu Thúy Thúy hay người khác, cũng đều hiểu rất rõ chuyện này.
Nếu hai người họ sống sót ra khỏi Thần Thụ Bí Cảnh, vậy công lao tất nhiên là của Lâm Huyền.
Phần công lao này, không phải là Lâm Huyền từ chối thì sẽ có thể chối bỏ được.
Lâm Huyền suy nghĩ một lát rồi lại thu về.
Sau đó, hắn khoanh chân ngồi xuống bên cạnh Thần Thụ, cẩn thận quan sát.
Sau khi cắn nuốt Vương Hồ, Thần Thụ này lại trở nên yên lặng như trước.
Lâm Huyền đột nhiên nhớ tới những khúc xương trắng trên mặt đất.
Chẳng lẽ bọn họ cũng đã bị Thần Thụ cắn nuốt ư?
Nghĩ đến đây, da đầu hắn lại run lên.
Càng lúc càng cảm thấy Thần Thụ là vật mang điềm xấu!
Nếu thu loại đồ vật này vào Thiên Tư Linh Phố, nói không chừng một ngày nào đó, nó sẽ cắn nuốt cả hắn luôn.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!