Dao động linh hồn, dao động hồn lực!
Tuy rằng chỉ khác nhau một chữ, nhưng ý nghĩa lại cách nhau một trời một vực.
Dược vật có thể bồi bổ linh hồn đều sẽ có sự dao động hồn lực nhất định.
Nhưng linh hồn thì không thể xuất hiện trên một thân cây được.
“Bên trong cây Thiên Hồn, rất có thể đang có một linh hồn mạnh mẽ đang sống nhờ!"
Trát Nhĩ Khắc tiếp tục nói.
Sắc mặt của Lâm Huyền khẽ thay đổi.
Nếu thật sự là như thế, vậy việc Thần Thụ chủ động công kích ngày ấy là có thể hiểu được.
Đúng là linh hồn đang ẩn giấu trong thân cây đang điều khiển dây leo của cây Thiên Hồn!
Rốt cuộc là loại linh hồn gì mà có thể mạnh mẽ như thế?
Lâm Huyền thả hồn lực của mình ra, muốn thử tra xét.
Nhưng hồn lực của hắn vừa mới tới gần, đã cảm nhận được một lực cản vô cùng mãnh liệt.
Đại Đế ?!
Trên mặt Lâm Huyền tràn ngập vẻ hoảng sợ.
Hắn chỉ từng cảm nhận được loại dao động linh hồn tới mức độ này ở trong Thần Sơn.
Bóng dáng của những Đại Đế đó đã từng mang lại cho hắn cảm nhận như
thế
Lần này, hắn không thể không một lần nữa nhìn kĩ lại cái cây trước mặt.
“Chẳng lẽ, bên trong Thần Thụ đang ẩn giấu một Đại Đế ư?"
Lâm Huyền bàng hoàng nghi hoặc.
Nếu thật sự là như thế, vậy lựa chọn tốt nhất của hắn chính là lập tức chạy đi.
Nhổ Thần Thụ gì đó, đều là vô nghĩa!
Nhổ một Đại De len, trồng vao trong Thien Tư Linh Phố ư?
Thế thì có khác gì trồng một tổ tông đâu.
Phải biết rằng, không phải Đại Đế nào cũng giống như Đại Đế trong Thần Sơn.
Lỡ như người sống nhờ bên trong Thần Thụ là một Ma Đế thì sao?
Nhưng đúng lúc này, lời nói của Trát Nhĩ Khắc lại xua tan đi nỗi băn khoăn của Lâm Huyền.
“Gia, hẳn là không phải Đại Đế theo lời của các ngươi đâu."
"Nếu phán đoán dựa theo cường độ dao động linh hồn, hắn thật sự đạt đến tiêu chuẩn của Đại Đế!"
"Nhưng ta lại cảm nhận được hơi thở của Hồn sư ở trên cây Thiên Hồn."
"Đây rất có thể là một Hồn sư Hồn Thất Cảnh."
Lâm Huyền nghe hắn nói vậy xong, mới yên tâm hơn một chút.
Nhưng mặc dù là một Hồn sư Hồn Thất Cảnh thì cũng không phải là người mà Lâm Huyền của bây giờ có thể chống lại được.
“Có nguy hiểm không?"
Lâm Huyền lên tiếng hỏi.
Trát Khắc Nhĩ trầm ngâm một lát.
"Han là không có nguy hiểm, trận dao động linh hồn này đã trở nên rất mỏng manh rồi.”
"Hắn rất có thể đã mất đi ý thức, mà cho dù là có thì cùng lắm cũng chỉ là một mảnh tàn hồn mà thôi."
Lâm Huyền gật đầu.
"Ngươi không phải nói ngươi là Hồn sư duy nhất còn lại hay sao? Vậy chẳng lẽ hắn là người sống sót sau đại kiếp nạn?"
Trát Nhĩ Khắc yên lặng suy nghĩ rồi đáp lại.
“Có khả năng là như thế."
"Linh hồn của hắn đã bị xé rách thành nhiều mảnh nhỏ, vô cùng có khả năng là do trận đại kiếp nạn kia tạo thành."
"Người này trốn trong cây Thiên Hồn, hẳn là cũng có suy nghĩ giống như ta, muốn dựa vào cây Thiên Hồn để tránh thoát trận đại kiếp nạn này."
"Đáng tiếc, xem ra hắn đã thất bại rồi."
Trong lúc nói chuyện, Trát Nhĩ Khắc cứ thổn thức không thôi.
Lúc trốn trong cây Thiên Hồn, hắn cũng đã từng nghĩ như thế.
Dù sao thì thân cây Thiên Hồn cũng có tác dụng bồi bổ linh hồn.
Nếu bị thương trong kiếp nạn, thì cũng có thể dựa vào cây Thiên Hồn để chữa trị linh hồn.
Hiện tại xem ra, biện pháp này là không thể thực hiện được.
Lúc trước, nếu hắn thật sự làm vậy, thì kết cục của linh hồn trước mắt này cũng chính là kết cục của hắn.