Diệt Hồn Chưởng!
Đây đúng là tên của chiêu thức này.
Lâm Huyền ngây ngẩn cả người.
“Đây là mảnh vỡ linh hồn của Bất Diệt u?"
Hắn chưa từng nhìn thấy hồn kĩ này, có lẽ ngay cả Trát Nhĩ Khắc cũng chưa gặp được.
Diệt Hồn Chưởng, vừa nghe tên đã biết chiêu thức này đáng sợ bao nhiêu.
Quả nhiên, ngay sau đó, Lâm Huyền thấy được vẻ khiếp sợ của những kẻ khác.
Bàn tay khổng lồ kia vỗ úp xuống từ không trung.
Ngẩng đầu nhìn lên, tựa như trời sắp sập xuống vậy!
Lâm Huyền nhìn bàn tay khổng lồ kia, cảm giác đầu choáng mắt hoa.
Hắn thấy như linh hồn của mình đang bị quấy nhiễu vậy, nỗi đau kịch liệt này khiến cho hắn không tự chủ được mà hét lên.
Nỗi đau đớn này phát ra từ tận linh hồn.
Hồn lực của Lâm Huyền đứng trước Diệt Hồn Chưởng này, quả thật là không đáng nhắc tới.
"Đây chỉ mới là hình ảnh lưu lại trong linh hồn của hắn!"
“Những người bị công kích lúc đó, đã có cảm giác như thế nào?"
Nghĩ tới đây, Lâm Huyền không nhịn được mà hít một hơi khí lạnh.
Thực lực khủng bố này vượt xa tưởng tượng của Lâm Huyền.
Cường giả cấp Chí Tôn, quả nhiên đáng sợ!
Đưong nhiên, phưong phap cong kích của Hồn su chỉ ton tại tren phương diện linh hồn.
Dù vậy, nó cũng đã mang tới cảm giác vô cùng kích động.
Như vậy, những Đại Đế, Chí Tôn chân chính sẽ có thực lực như thế nào đây?
Lâm Huyền nghĩ tới đây, nhiệt huyết sôi trào.
Hủy thiên diệt địa!
Có lẽ cũng không ngoa khi dùng những lời này để hình dung.
Lúc này, bàn tay khổng lồ kia cũng đã hạ xuống.
Cảm nhận của Lâm Huyền với Diệt Hồn Chưởng còn chưa đủ trực quan, dù sao thì hắn cũng chỉ cảm nhận được qua mảnh vỡ linh hồn.
Biểu hiện của những kẻ ở hiện trường mới thể hiện ra được uy lực chân chính của Diệt Hồn Chưởng.
Ở những nơi mà bàn tay khổng lồ chạm đến, cũng không có những cảnh tượng quá khủng khiếp như trong tưởng tượng.
Im hơi lặng tiếng!
Phần lớn kẻ thù đều phải chết đi trong nỗi im lặng tột độ.
Bọn họ thậm chí còn không thể hiện ra được bất kì nỗi đau đớn nào mà đã trực tiếp ngã xuống.
hồn
Chiến trường lớn như vậy, có hô hấp, có hơi thở, lại không tìm thấy nổi linh
Chỉ một chưởng, đã diệt sạch được tất cả kẻ thù trong đó.
Không có phản kháng, không có giãy dụa, không có chém giết!
Lâm Huyền nhìn thấy cảnh tượng này, tròng mắt suýt thì rơi ra ngoài.
Đây vẫn còn là người ư?
Trước kia, hắn cảm giác uy lực của Trảm Hồn Kiếm đã rất mạnh mẽ rồi.
Du sao thì cung chỉ la mot chieu thuc phu tro, co the gay ra ton thuơng cho đối phương mà thôi, Lâm Huyền có thể giành chiến thắng rất dễ dàng.
Nhưng sau khi nhìn thay canh nay, so với Diet Hồn Chưong, Trảm Hồn Kiếm chỉ là cái rắm!
Tuy rằng không biết được thực lực của những kẻ thù này, nhưng nếu đã dám tới tấn công cường giả cap Chí Tôn thì thực lực se không kém bao nhiêu.
Nói cách khác, người yếu nhất trong bọn họ chắc chắn cũng phải có thực lực Lục Cảnh!
Nói lớn hơn một chút thì thậm chí còn có thể có cường giả cấp Đại Đế!
Dùng một chiêu giết chết cường giả cấp Đại Đế trong một giây, loại thực lực này, Lâm Huyền nghĩ cũng không dám nghĩ tới.
Nhưng vao luc nay, vai dong chu đot nhien xuat hien trong đau Lam Huyen.