"Còn có kẻ địch?"
Lâm Huyền quay đầu nhìn lại.
Thế nhưng, động tác của Tà Võ đó rất nhanh, lúc này hắn muốn truy kích thì đã không còn kịp nữa rồi.
Lâm Huyền nhíu mày.
Mũi của những tên Tà Vũ này rất thính, không ngờ lại có thể tìm ra được tung tích của hắn.
Xem ra, phải chuẩn bị thêm nhiều biện pháp phòng ngừa hơn trong tương lai.
Lần này hắn đã gặp phải cường giả Quy Nhất Cảnh tầng năm, như vậy lần sau có phải Tà Điện sẽ phái ra một người mạnh hơn không?
Trong lòng của Lâm Huyền cũng không nắm chắc, không thể nào biết trước được.
Hắn nhìn xuống Phân Thân ở bên cạnh một chút, nếu như Tà Võ lại ra tay thêm một lần nữa, Phân Thân này chính là chỗ dựa của hắn.
Có điều, chắc chắn tên Tà Võ kia sẽ báo tin tức của Phân Thân trở về.
Trong tương lai, đến khi bọn họ tập kích hắn một lần nữa, chắc chắn cũng sẽ tính toán thêm cả Phân Thân của hắn nữa.
“Xem ra, đã đến lúc rời đi rồi."
Lâm Huyền nhíu mày.
Hắn biết rõ, chắc chắn giữa hắn và Tà Võ vẫn còn một trận chiến đấu thảm khốc nữa.
Thế nhưng dù sao đi chăng nữa thì trận chiến đấu này cũng không thể diễn ra ở bên trong một tòa thành nào cả, nếu không sẽ ảnh hưởng đến rất nhiều người bình thường ở xung quanh.
Lâm Huyền chạy đến thành Húc Nhật một lần nữa, hắn muốn nhanh chóng rời khỏi Liên Minh Bách Quốc.
..
Lúc này, ở bên trong một cái sân, Tà Võ kia mang tin tức quay trở về.
"Cái gì? Bên cạnh hắn còn có thêm một cường giả?"
"Tu vi gì?"
Một người đàn ông có dáng vẻ cầm quyền hỏi.
Tà Võ kia lắc đầu.
"Không phân biệt được."
“Lúc chúng ta tìm được vị trí của Lâm Huyền, hắn cũng tìm được chúng ta."
"Tổng cộng hắn chỉ sử dụng có một quyền đã đánh chết lão Vương rồi."
Nghe hắn nói như vậy, vẻ mặt của mấy người ở bên cạnh đều biến sắc vô cùng khó coi.
Một quyền giết chết cường giả Quy Nhất Cảnh tầng năm trong nháy mắt?
Như vậy thực sự không thể có cách nào phán đoán được thực lực của người
kia.
Bây giờ chỉ biết rằng thực lực của hắn rất mạnh, thế nhưng rốt cuộc mạnh mẽ đến trình độ như thế nào?
Đại Đế, Chí Tôn?
Chắc chắn là không có khả năng!
Nếu như có một vị cường giả cấp bậc Đại Đế đứng ở phía sau của Lâm Huyền, vậy tại sao hắn còn có thể sẽ thiếu thốn tài nguyên tu luyện?
"Ta cảm thấy sau này chúng ta không nên trêu chọc vào người này."
"Không đề cập đến vị cường giả thần bí ở phía sau của hắn, chỉ cần nói đến chính bản thân hắn cũng vô cùng khó chơi rồi."
“Mặc dù chúng ta cũng có thể đánh chết nhưng cũng không có khả năng lấy được bất kỳ chỗ tốt nào ở trên người của hắn."
Bên cạnh có người mở miệng nói.
Lời nói của hắn lập tức nhận được sự đồng ý của những người khác.
Tà Võ làm việc chỉ dựa trên hai chữ, lợi ích.
Mấy tên Tà Võ ban đầu công kích Lâm Huyền cũng bởi vì lợi ích cho nên mới nổi lên xung đột với hắn.
Thế nhưng cho đến bây giờ, thậm chí bọn họ còn không có thu hoạch được một cọng lông nào ở trên người của hắn cả.
Sau khi Lâm Huyền đi vào bên trong thành Húc Nhật liền bị những Tà Võ này theo dõi.
Nhưng mà ngoại trừ việc không ngừng hao tổn nhân lực, bọn họ không hề thu hoạch được bất cứ một cái gì cả.
Chuyện này đã khiến cho những Tà Võ khác cảm thấy sợ hãi.
"Thế nhưng ở trên người của hắn có Tà Võ Ngân."
“Các ngươi nên biết điều này có ý nghĩa gì."
Bên cạnh lại có người đưa ra ý kiến phản đối.
Sau khi nghe được ba chữ Tà Võ Ngân, tất cả những người cho rằng từ bỏ đều không nói năng gì nữa.
Không tiếc tất cả đánh chết người mang Tà Võ Ngân ở trong người, đây chính là quy tắc của Tà Điện.
Trong lúc nhất thời, ở bên trong nội bộ của Tà Võ có hai luồng ý kiến khác nhau.
Luồng ý kiến thú nhất là chủ trương buông tha Lâm Huyền, sau này lúc nào gặp phải hắn thì sẽ trốn đi.
Luồng ý kiến thứ hai lại cho rằng nhất định phải liều lĩnh đánh chết hắn.
Mọi người bàn luận ầm ĩ, nhưng cuối cùng vẫn không đưa ra được bất cứ một cái kết luận nào cả.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!