Đây chính là trung tâm của Tiểu Hồng Hoang.
Hắn đã nghe không ít chuyện thần thoại xưa về núi tiểu Bất Chu, cũng biết ở Tiên giới và Tu Chân Giới có rất nhiều nơi đều có núi tên Bất Chu.
Dương Bách Xuyên khá tò mò về ngọn núi Tiểu Bất Chu này.
Bởi vì nó nằm ở trung tâm của Tiểu Hồng Hoang, từ mặt đất chọc thẳng lên bầu trời.
Trên đường đi, nghe Phong Tiên giải thích về ngọn nui này, han cảm thấy có hơi thần kỳ.
Dù sao thì nơi này là Hồng Hoang, mặc dù chỉ là tiểu Hồng Hoang nhưng vẫn là một vùng đất nguyên thủy. Trong suy nghĩ của Dương Bách Xuyên thì ngọn núi Tiểu Bất Chu này càng gần với thần thoại hơn.
Nhìn ngọn núi chọc trời mà vẫn không thấy đỉnh, Dương Bách Xuyên cười nói: "Ngọn nui Tiểu Bất Chu này có thông lên Yêu Đình không nhỉ~"
Vốn chỉ là lời nói đùa của Dương Bách Xuyên, nhưng lại khiến Phong Tiên và Phi Hùng sững sờ.
Hắn nói như vậy là vì nhớ đến thần thoại thời đại Hồng Hoang ở Trái Đất, trong truyền thuyết, núi Bất Chu nối liền trời đất, đi lên chính là Yêu Đình Hồng Hoang, vậy nên mới buột miệng nói ra.
Kết quả phát hiện Phong Tiên và Nhóc Con đều trợn mắt nhìn hắn, sau đó đồng thanh nói: "Làm sao đệ biết?"
Lần này đến lượt Dương Bách Xuyên kinh ngạc, hắn giật mình phản ứng lại: "Không lẽ trùng hợp vậy à? Đệ chỉ thuận miệng nói thôi, lẽ nào phía trên núi tiểu Bất Chu này thật sự có Yêu Đình?”
Phong Tiên đáp: “Đệ nói đúng rồi đó, trên đỉnh Tiểu Bất Chu thật sự có một Đình, nhưng không phải Yêu Đình mà gọi là Thiên Đình, nghe nói là do một đại yêu cổ xưa của Tiểu Hồng Hoang xây dựng.
Nhưng vị đại yêu đó đã không còn, Lam Tâm tỷ tỷ nói Thiên Đình bây giờ đã chia năm xẻ bảy, phân thành ba thế lực lớn, nhưng tất cả đều là những đại yêu thời thượng cổ, tu vi thâm hậu, không thể so sánh họ với yêu tộc ở nơi khác trong Tiên giới, không được xem thường.
Theo tỷ, nếu chưa cần thiết thì đừng mạo hiểm lên Thiên Đình, đợi sau này hẫng tìm vị bằng hữu kia, lúc đó tu vi của đệ cũng sẽ mạnh hơn. Bây giờ đi sợ là nguy hiểm, hơn nữa núi Tiểu Bất Chu cũng không dễ leo, khắp núi đều có sấm sét, nhìn núi Bất Chu như chọc thẳng lên trời." Phong Tiên khuyên.
Nghe Phong Tiên nói vậy, trong lòng Dương Bách Xuyên quả thật có hơi băn khoăn, bây giờ còn chưa đầy ba tháng nữa là đến đại điển Vân Môn, hắn là chủ môn, nhất định phải có mặt, nếu lên núi Tiểu Bất Chu gặp phải chuyện bất trắc, lỡ mất đại điển thành lập Vân Môn thì chẳng khác nào trò cười cho cả Tiên giới.
Nhưng núi Tiểu Bất Chu đã ở ngay trước mắt, quay đầu bỏ đi không phải phong cách của hắn.
Dương Bách Xuyên ngẫm nghĩ một lát rồi nói: "Cửu Nhi tỷ tỷ nói có lý, nhưng đã đến đây rồi thì ít nhất chúng ta cũng phải ngắm nhìn phong cảnh của núi Tiểu Bất Chu chứ, nếu không thì quá tiếc nuối"
"Nhưng ... " Phong Tiên đang định nói gì đó thì đã bị Dương Bách Xuyên ngắt lời: "Tỷ yên tâm, đệ có chừng mực, nếu không được thì đệ cũng sẽ không cưỡng cầu, đợi sau đại điển Vân Môn rồi quay lại cũng không muộn. Nhưng ít nhất phải đi xem một chút đã."
“Vậy thì đi xem một chút, thực ra ta cũng chưa từng đến núi Tiểu Bất Chu, chỉ nghe Lam Tâm tỷ tỷ kể lại. Có nguy hiểm gì thì phải xem qua mới biết được, lần này xem thử cũng tốt." Phong Tiên không cố chấp nữa.
Lúc này, Nhóc Con Phi lên tiếng: "Ta thì biết một chút tình hình dưới chân núi Tiểu Bất Chu ~"
"Ngươi biết được bao nhiêu, nói nghe xem?" Dương Bách Xuyên nhìn Nhóc Con.
"Không đung, Nhóc Con, ngươi nói chưa từng roi khỏi hồ Hoa Hải mà? Sao lại biết?" Cá Chạch nghi ngờ hỏi.
Nhóc Con trợn mắt: "Ta nghe người khác nói không được sao~"
"Được được được, ngưoi giỏi, ngưoi noi đi." Cá Chạch thua cuộc.
Nhóc Con đắc ý nhìn Cá Chạch một cái, rồi nói: "Chủ nhân, nhiều năm trước, ở chỗ ta có một con chim lửa chạy tới, nó ăn trộm quả trên cây của ta, bị ta bắt được rồi chơi đùa một thời gian, lúc buồn chán, con chim lửa đó nói nó tới từ rừng Hỏa Diễm ở núi Bất Chu, sau đó kể cho ta chuyện ở đó.
Khi ấy ta chỉ coi như giải trí, bắt con chim kể giải sầu thôi, không ngờ hôm nay lại có thể giúp được chủ nhân.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!