"Hử, sao những người đá đó lại thu nhỏ lại hết rồi." Cá Chạch ngạc nhiên.
Nhóc con cũng trợn tròn mắt, hai người bọn họ chưa từng thấy Phương Thốn Càn Khôn của Lam Tâm, lần này coi như được mở rộng tầm mắt.
"Cái này là Phương Thốn Can Khôn, do Lam Tâm tỷ tỷ truyền thụ cho Xuyên Tử. Năm đó ở hạ giới, Xuyên Tử từng tu luyện nhưng uy lực không lớn như vậy, lần này hắn cũng được coi như là chân truyền của Lam Tâm tỷ tỷ." Ong Tiên giải thích cho Cá Chạch và Phi Hùng.
“Lợi hại ghê."
"Hình như chỉ có chủ nhân không thay đổi gì."
Hai đứa nhóc cảm thán.
Ong Tiên cười nói: "Chỗ kỳ diệu của Phương Thốn Càn Khôn nằm ở đây, người thi pháp không hề bị ảnh hưởng, nhưng có thể thu nhỏ hoàn cảnh xung quanh và cả sinh linh sự vật lại. Đồng thời, trong phạm vi thần thông, pháp lực của người bị thi pháp sẽ bị ảnh hưởng rất lớn. Cứ chờ xem, tám người đá kia sắp xong đời, thậm chí tên rùa đen co đầu rụt cổ ở cái khe kia cũng sắp bị Xuyên Tử túm ra ngoài.”
"Không ngờ trên đời này lại có thần thông như vậy."
"Đúng vậy, sau này phải ít chọc chủ nhân tức giận."
Cá Chạch và Phi Hùng vẫn còn cảm thấy sợ hãi.
Hai bọn nó đều có thể biến thành khổng lồ, đặc biệt là Cá Chạch, đây vốn là ưu thế nhưng nếu gặp phải thần thông này của Dương Bách Xuyên thì như gặp phải khắc tinh.
Cho nên hai tên tham ăn mới cảm thấy sợ hãi.
...
Dương Bách Xuyên cũng đang cảm thấy thổn thức, thầm than Phương Thốn Càn Khôn bản cải tiến thật thần kỳ, thi triển cũng dễ dàng hơn.
Sau khi thi triển ra, hắn có thể cảm nhận được rất rõ thiên địa trong phạm vi một cây số lấy hắn làm trung tâm, một vài sự vật đang nhanh chóng thu nhỏ lại.
Điển hình nhất là tám người đá, thân thể cao trăm mét đã thu nhỏ lại mất một nửa chỉ trong chớp mắt, và vẫn đang tiếp tục thu nhỏ lại.
Hoàn cảnh và sự vật xung quanh cũng như thế.
Sau khi tập trung tinh lực, tám người đá thu nhỏ lại từ 50m chỉ còn chưa đến nửa thước, biến thành người đá bản bỏ túi.
Dương Bách Xuyên mỉm cười, đáp xuống đất, đứng trước mặt tám người đá. Lúc này thân thể của hắn vẫn bình thường, cao 1m8, nhưng đứng trước mặt tám người đá thì lại thành người khổng lồ.
Một phút trước tám người đá là người khổng lồ, bây giờ Dương Bách Xuyên lại là người khổng lồ.
Vừa thi triển thần thông ra, nghịch chuyển tình hình trong nháy mắt.
"Không ... Không thể nào?"
Một tiếng thốt truyền đến từ cái khe dưới nền đất.
Dương Bách Xuyên nhếch miệng cười: "Chút tài mọn, xem ta dẫm nát đám người đá mini của ngươi đây, ha ha."
"Âm ầm ầm ... "
Dương Bách Xuyên tụ pháp lực xuống dưới chân, tiếng vang nặng nề liên tiếp vang lên, người đá chưa đến nửa thước, ngay sau đó dập nát.
Thần thông Phương Thốn Càn Khôn sau khi cải tiến không chỉ có thể thu nhỏ sự vậy, mà người bị thi pháp còn có thể bị áp chế pháp lực thần hồn.
Tương đương với vừa thu nhỏ sự vật, đồng thời cũng suy yếu lực lượng của bọn họ.
Cho nên tám con rối người đá bị người nào đó đá mấy đá, tất cả đều bị dẫm nát, không cần tốn nhiều sức.
Tất nhiên dù là sinh linh chân chính, chỉ cần tu vi không cao hơn Dương Bách Xuyên quá nhiều thì vẫn bị dẫm nát như thường.
Hiện tại thực lực của Dương Bách Xuyên đủ để đánh ngang tay với Tiên Tôn đại viên mãn đỉnh phong, nhưng cũng chỉ giới hạn trong vậy. Nếu gặp phải các Tiên Tôn siêu quần hay thông ngộ thì thần thông này của hắn chưa chắc dùng được.
Cho dù như vậy, thần thông này cũng đã đủ nghịch thiên.
Trong lòng thầm nghĩ không biết có nên tìm cơ hội hỏi ý kiến của Lam Tâm, bảo tồn thần thông này ở trong đại điện Truyền Công của Vân Môn hay không. Tặng thêm một thần thông bảo vệ cho đệ tử Vân Môn, đồng thời cũng trở thành một trong các thần thông trấn phái của Vân Môn.
Dù sao Dương Bách Xuyên của hiện tại không dễ bắt nạt.
Chưa nói bản thân hắn là thể chất Thập Toàn nghịch thiên, cũng là người tu Thần đạo, còn có bình Càn Khôn. Chỉ nói đến tu vi cảnh giới Tiên Đế đại viên mãn của hắn cũng có thể đánh ngang tay với cấp Tiên Tôn.
Nói đến cùng thì tám người đá chỉ là con rối đá mà thôi, bị đại yêu âm thầm điều khiển, cho dù hắn không cần thần thông Phương Thốn Càn Khôn thì cũng có cách đối phó.
Nghĩ đến đại yêu đang nấp kia, Dương Bách Xuyên nở nụ cười lạnh lùng.
Sau khi xử lý tám người đá xong, tên kia đã lặn mất tăm, hiển nhiên đã bị dọa sợ
Cũng không biết đó là thứ gì, cũng có chút thủ đoạn, có thể làm ra tám con rối người đá, dùng lực lượng đơn thuần cũng có thể đánh bay Phi Hùng, cũng coi như là người có thủ đoạn.
Nhưng lần này Dương Bách Xuyên không định tha cho hắn ta,
Ngay sau đó, mặt đất chấn động mạnh.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!