Với họ mà nói, mặt trời và cành liễu của Vân Môn lúc này giống như bùa đòi mạng.
Đến niềm tin đánh một trận cũng không có.
Không chạy thì chỉ có đường chết.
Nhưng ngay lúc bọn họ mở ra cánh cửa không gian, Dương Bách Xuyên chưa kịp bảo quạ đen và cây liễu già đuổi theo.
Xung quanh bỗng vang lên tiếng nổ.
“Âm ầm ầm ... "
Tiếng nổ vang vọng khắp đất trời, trên bầu trời Vân Môn bỗng xuất hiện một vòng ánh sáng màu bạc.
Một kết giới được hình thành.
“Lũ nghiệt chướng, các người cho rằng Vân Môn chúng ta không có ai sao?"
"Thứ rác rưởi này, sớm nên quét sạch, dám bắt nạt bọn trẻ nhà ta, còn muốn bỏ chạy? Muộn rồi ~"
Hai giọng nữ đầy tức giận vang lên trên bầu trời Vân Môn.
Không còn nghi ngờ gì nữa, đây là người của Vân Môn.
Đam ngưoi run ray, Van Mon van con ngưoi ~
Chắc chắn là cường giả!
Ngay sau đó, những kẻ mở ra cánh cửa không gian đều ho ra máu rồi lui về sau.
Trên bầu trời xuất hiện hai người phụ nữ xinh đẹp.
Một tay cầm đại đao, mặc chiến giáp đen, hùng dũng hiên ngang, giữa lông mày tràn đầy sát khí.
Người kia mặc cung trang lộng lẫy, quý phái trang nhã.
Cả hai đều là phụ nữ xinh đẹp ở độ tuổi 30.
Đi sau người mặc chiến giáp là một lão bà, phía bên kia là bốn thị nữ.
Phía dưới, Tinh Thần Tử và Cơ Tử Hà trút bỏ hết mọi lo lắng: "Đại sư huynh, là Nữ Võ Thần và Công Chua, hai sư nương xuất quan rồi!"
Vân Trường Sinh cũng mừng rỡ, lễ thành lập Vân Môn hai vị sư nương đều đang bế quan tu luyện, không ngờ lúc này lại xuất quan.
Trong lòng Dương Bách Xuyên cũng vui mừng, mặc dù chưa từng gặp hai vị sư nương nhưng hắn cũng đoán ra được.
“Giết!"
“Chết!"
"Aaaa~"
"Bịch bịch bịch ... "
Nữ Võ Thần và Công Chua xuat hiện chặn toan bộ những kẻ muốn bỏ chạy, hai người vung tay, tiếng kêu la thảm thiết không ngừng vang lên, từng Thông Ngộ đều hóa thành tro bụi.
Dù là Thông Ngộ nhất trọng thiên hay tứ trọng thiên, từng người từng người bỏ mạng trong tay hai vị sư nương, không kẻ nào có thể chạy thoát.
Tất cả kết thúc, hai - ba mươi Thông Ngộ đã bị tiêu diệt, thế lực Tam Đại Thiên Tôn, Vẫn Tinh Điện và Tiêu Dao Cung, hôm nay không một ai may mắn thoát khỏi cái chết, tất cả như gà đất chó sành bị nghiền thành từng mảnh.
Nhìn hai sư nương phất tay nghiền ép cường giả Thông Ngộ, trái tim Dương Bách Xuyen đap thình thịch, trong lòng tham nghĩ: "Day moi that sự la cuong giả!'
Dương Bách Xuyên hít sâu một hơi, đang chuẩn bị qua bái kiến, Nữ Võ Thần đột nhiên quát lớn: "Kẻ nào? Ra đây!"
"Vút~"
Tất cả mọi người lập tức trở nên căng thẳng, có người còn không dám hít thở, kẻ có thể khiến hai vị này đề phòng, chắc chắn phải là một siêu cấp cường giả. Vừa rồi, hai vị sư nương nghiền ép đám Thông Ngộ kia cũng không hề tỏ ra nghiêm túc.
Lúc này, Dương Bách Xuyên thấy khí tức trên người hai vị sư nương bùng lên, chuẩn bị ra tay với đối phương.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!