Trong chớp mắt, Dương Bách Xuyên đã trang bị cho mình đến tận răng, chuẩn bị sẵn sàng cho một trận chiến bất cứ lúc nào.
Ngay sau đó, thần thông Phương Thốn Càn Khôn bao trùm lên phong nhận của Ung Mỏ Sắt, tiếp theo, những phong nhận dài nửa mét nhanh chóng thu nhỏ lại dưới thần thông Phương Thốn Càn Khôn của Dương Bách Xuyên, trong nháy mắt đã biến thành nhỏ như lá liễu.
Kiếm Đồ Long chém ra một nhát, xuất hiện hàng trăm đạo kiếm khí.
"Âm ầm ầm ... "
Sau một loạt tiếng vang trầm đục, những phong nhận thu nhỏ đều tan biến.
"Ô ~"
Ung Mỏ Sắt kinh ngạc hô lên.
Nó không ngờ tiểu tử Nhân tộc này lại có thể hóa giải phong nhận của mình trong chớp mắt?
Mặc dù những phong nhận này chỉ là một đòn tùy tiện của nó, nhưng phải biết rằng nó là một đại yêu Thông Ngộ nhất trọng thiên!
Làm sao có thể bị một Nhân tộc Tiên Tôn trung kỳ hóa giải được?
Nhìn lại những bảo vật liên tiếp xuất hiện trong tay Dương Bách Xuyên và bộ dạng trang bị đến tận răng của hắn, lúc này Ưng Mỏ Sắt lại có chút nghi ngờ.
Trong lòng nó thầm nghĩ: Chẳng lẽ tiểu tử này thật sự không phải Tiên Tôn bình thường?
Trong lòng có nghi ngờ, nó bèn trở nên cẩn thận, nói với Vương Quan Điêu: "Điêu ca vẫn chưa ra tay sao?"
Trong lòng Ung Mỏ Sắt nghi ngờ, bắt đầu gọi Vương Quan Điêu.
Tiếp theo, nó nhìn Dương Bách Xuyên một cách âm trầm: "Tiểu tử, rốt cuộc ngươi là ai?"
Tiên Giới rộng lớn, có một số Nhân tộc thực sự không phải là thứ nó có thể trêu chọc được, Ung Mỏ Sắt nhìn nhận lại một cách nghiêm túc.
Dương Bách Xuyên cười ha ha: "Nghe đây, tiểu gia là Dương Bách Xuyên, chủ của Vân Môn ở Tiên Vực Hỗn Loạn. Ta cho hai con súc sinh các ngươi một cơ hội đầu hàng, bây giờ đầu hàng ta, nếu không lát nữa sẽ không còn cơ hội nữa."
Khả năng dọa người của Dương mỗ chưa bao giờ thiếu.
"Lao xược ~ Thiết đe đừng noi nham với han, Nhân tộc gian tra, đừng cho hắn bất kỳ cơ hội thở nào. Tuy là hắn có nhiều pháp bảo, nhưng vẫn chỉ là cấp Tiên Tôn, chỉ mạnh hơn Tiên Tôn bình thường một chút, nhưng cũng chỉ có vậy thôi. Nếu hắn có bản lĩnh thì đã không phí lời với chúng ta, nếu đã không có pháp tắc Thông Ngộ, bất kể hắn thế nào thì cũng chỉ là kiến hôi mà thôi."
Vương Quan Điêu ở một bên quan sát Dương Bách Xuyên chiến đấu thì hoàn toàn không phát hiện hắn là Thông Ngộ, ban đầu nó không ra tay là vì sợ Dương Bách Xuyên là một Thông Ngộ ẩn giấu, bởi vì một số kẻ gian xảo thích áp chế khí tức tu vi của mình xuống cấp thấp, nhưng thực chất lại là cường giả, chỉ để lừa địch.
Sức mạnh của Dương Bách Xuyên nằm ở thần thông, nhưng thần thông dù mạnh đến đâu cũng không thể chống lại pháp tắc của Thông Ngộ.
Sau khi Ưng Mỏ Sắt hô hoán, Vương Quan Điêu lách mình, vừa nói vừa ra tay.
Hai vị Thông Ngộ tấn công Dương Bách Xuyên từ trước và sau.
Ung Mỏ Sắt nghe phân tích của Vương Quan Điêu thì cũng biết là đung lý, trong lòng nó trấn tĩnh lại, vừa động đã tấn công lần nữa.
Điều này khiến Dương Bách Xuyên lập tức cảm thấy áp lực.
Nhưng ngay sau đó, Chồn nhỏ, Cá Chạch và Chuột Vương cũng hành động, ba con gầm lên vang vọng mây trời, chặn trước mặt Vương Quan Điêu.
"Chít ~"
"Kêu ~"
"Chít chít ~"
Toàn thân Chuột Vương bùng phát kim quang chói lóa, hóa thành một con chuột vàng, từng sợi lông như kim thép, đôi mắt biến thành màu tím, toàn thân có vân mây tím lưu chuyển, lao về phía Vương Quan Điêu.
Cá Chạch gầm thét hóa thành thân hình dài ngàn mét, che trời lấp đất trên đỉnh mây, minh văn trên vảy giáp toàn thân lưu động hội tụ ở sừng trên đỉnh đầu, sừng bùng phát một đạo ánh sáng bảy màu bắn về phía Vương Quan Điêu.
Thân hình của Chồn nhỏ thì lớn hơn một vòng, một cú nhảy không gian đã biến mất tại chỗ.
"Hừ, ba con tiểu yêu cũng dám chiến với bản tọa, nếu đã muốn chết, vậy thì bổn toạ sẽ thành toàn cho các ngươi ... "
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!