"Nghiệt súc, tưởng tiểu gia không có thủ đoạn hả." Dương Bách Xuyên gầm lên: "Chí Tôn Phá Thiên!”
Một chưởng đánh mạnh lên đầu Ưng Mỏ Sắt.
Lông chim bay đầy trời.
Nhưng cũng chỉ có thể mà thôi.
Hắn đã quá coi thường năng lực phòng ngực của đại yêu cấp thông ngộ.
Một đòn mạnh nhất giáng xuống đầu nhưng Ung Mỏ Sắt chỉ rụng một ít lông chim.
"Hừ, chỉ với thực lực này của ngươi thì đòn này chỉ như cao ngứa cho bổn tọa mà thôi, biết tại sao bổn tọa lại được gọi là Ung Mỏ Sắt không?
Ha hả, bản lĩnh của bổn tọa tập trung ở ngoài miệng, cắn nuốt tinh huyết pháp lực của ngươi, khiến ngưoi xong đoi chỉ la vấn đề thoi gian. Xem ngươi có thể chịu được bao lâu." Ưng Mỏ Sắt lạnh lùng nói.
"U Minh Tam Đầu Ưng, ra đây."
Dương Bách Xuyên hoảng sợ, nhưng vẫn giả vờ bình tĩnh. Hắn biết mình không thể hoảng loạn, nếu không sẽ xong đời.
Thúc giục U Minh Cốt, triệu hoán U Minh Tam Đầu Ưng.
"Gào gào gào ~"
Ngay sau đó, U Munh Tam Đầu Ưng gào thét lao ra, ngào lên trên lưng của Ưng Mỏ Sắt, ba cái đầu cắn xé lưng chim của Ưng Mỏ Sắt.
“Cùng là ưng, ta muốn cho con nghiệt súc nhà ngươi xem ưng ta dưỡng thế nào." Dương Bách Xuyên lạnh lùng nói.
"Gào ~"
Hiển nhiên Ung Mỏ Sắt không ngờ Dương Bách Xuyên có thể triệu hoán ra một con quái vật như này, hoảng sợ kêu lên.
Ngay sau đó trên người bùng nổ.
“Phụt phụt phụt ~"
Lông chim trên người Ung Mỏ Sắt cùng nổ bắn ra như mũi tên.
“Gào ... ”
U Minh Tam Đầu Ưng tan thành mây khói.
Dương Bách Xuyên thầm thở dài, hắn biết bản thân chưa phải thông ngộ, nên cấp bậc của U Minh Tam Đầu Ưng cũng chỉ là Tiên Tôn, vẫn chưa là gì trước mặt thông ngộ,
Nhưng ...
Cũng đủ.
Tuy U Minh Tam Đầu Ung bị lông chim của Ưng Mỏ Sắt giết chết, nhưng nó cũng cắn xé ra ba cái lỗ máu trên lưng Ưng Mỏ Sắt, tiêu hao không ít lực lượng của Ưng Mỏ Sắt.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!