Với Dương Bách Xuyên, lời của Hắc Liên như một tia hy vọng, dẫu mong manh, hắn vẫn chọn tin vào tia hy vọng mong manh ấy.
Hắc Liên nói tiếp: “Có lẽ một ngày nào đó nếu ngươi đạt được Thần vị thì sẽ tự khắc hiểu rõ về bí ẩn của dòng sông vận mệnh.
Ta chỉ có thể nói cho ngươi như vậy thôi, nếu ngươi muốn chinh chiến Tiên giới, ta có thể theo ngươi. Ta cũng muốn nói cho ngươi, Vẫn Tinh Điện có một cao thủ bát trọng thiên rất mạnh, ta cũng chỉ có thể ép lui gã, nhưng trong vòng ngàn năm, sợ rằng không thể thắng được gã.
Trong tam giới có lục đạo luân hồi, luân hồi khởi nguồn từ U Minh, sau khi chết, vạn vật sinh linh của tam giới đều quay về U Minh, tiến vào dòng sông vận mệnh, rồi nhập lục đạo sau đó chuyển sinh về tam giới. Có lẽ họ không chết, mà đã quay về U Minh."
Đến đây, ánh mắt vốn phẳng lặng của Dương Bách Xuyên bỗng bừng sáng, hào quang mười màu bừng lên rồi tắt rất nhanh. Nhưng cuối cùng hắn cũng mở miệng, giọng khàn đặc: "Ta biết ngươi đang an ủi ta. Nếu là người chưa kết đan mà chết, sẽ về U Minh giới. Sư phụ từng nói Liễu Linh Linh cũng như vậy, ta tin nàng sẽ ở U Minh giới, một ngày nào đó ta sẽ xuống đó tìm nàng.
Nhưng ba người họ lại khác, họ đã thành tiên, tiên nhân ngã xuống sẽ hồn phi phách tán, không có cơ hội nhập luân hồi, không thể xuống U Minh giới. Hơn nữa đến nay ta vẫn không biết U Minh giới ở đâu, lục đạo luân hồi ở đâu ... "
Hắc Liên bình tĩnh nói: "Ngươi vẫn chưa hiểu những gì ta nói. Ta đang nói đến dòng sông vận mệnh, đó là khởi nguyên của vạn vật. Và ta cũng chẳng cần phải an ủi ngươi, ta chỉ kể cho ngươi nghe những gì có trong ký ức truyền thừa. Ta cũng muốn nói rõ một điều: ký ức truyền thừa của ta không thể sai. Dẫu ta cũng không dám chắc chuyện này thật hay giả, nhưng dù sao vẫn có một chút hy vọng, chẳng phải sao?"
Dương Bách Xuyên trầm ngâm.
Hắc Liên lại nói tiếp: "Cái mà người kết đan sau khi chết tiến vào U Minh, rồi tồn tại dưới hình thái khác, đó là nói về phàm nhân, điển hình là Liễu Linh Linh.
Còn tiên nhân ngã xuống thì hồn phi phách tán, không còn cơ hội nhập Luân Hồi, đó là điều ai tu đạo ở Tiên giới cũng biết, và đúng là sự thật. Nhưng có một điều mà ngươi không biết, thậm chí rất nhiều sinh linh Tiên giới cũng không biết: nguồn cội của vận mệnh.
Trong Tam giới tồn tại một dòng suối vận mệnh. Tương truyền đó là căn nguyên sinh thành của vạn vật sinh linh, cũng có thể gọi là linh hồn, nhưng không phải linh hồn theo nghĩa rộng, mà là linh hồn bản nguyên, tất cả được nuôi dưỡng trong dòng sông sinh mệnh. Dù chỉ là truyền thuyết trong ký ức truyền thừa, nhưng ta cho rằng nó có thật.
Bởi linh hồn bản nguyên là gì, chẳng ai biết hình dạng hay bản chất ra sao. Tiên nhân sau khi chết, hồn phách biến mất, chuyển sang hình thái khác rồi hòa vào thiên địa. Thế thiên địa là gì? Thiên địa chính là dòng sông vận mệnh. Nói cách khác, tiên nhân chết rồi, hồn phách biến mất chính là trở lại dòng sông vận mệnh, trở về trạng thái khởi sinh. Như vậy, dòng sông vận mệnh sẽ khiến họ sinh mới một lần nữa. Như thế, chẳng phải họ vẫn tồn tại hay sao?"
Nghe xong, Dương Bách Xuyên chấn động. Hắn nhìn lướt qua bia mộ của ba người, trong đó có Liễu Phàm, rồi nhìn Hắc Liên: "Đây là nội dung trong ký ức truyền thừa của ngươi, chứ không phải ngươi bịa ra để an ủi ta chứ?"
Hắc Liên hỏi lại: "Ngươi cảm thấy ta sẽ bịa ra một câu chuyện để an ủi ngươi?"
Dương Bách Xuyên nghĩ kỹ, đây tuyệt đối không phải phong cách của Hắc Liên, tức là những gì nàng nói đều đến từ ký ức truyền thừa.
Như vậy, gần như là thật.
Với Dương Bách Xuyên, lời của Hắc Liên như một tia hy vọng, dẫu mong manh, hắn vẫn chọn tin vào tia hy vọng mong manh ấy.
Hắc Liên nói tiếp: “Có lẽ một ngày nào đó nếu ngươi đạt được Thần vị thì sẽ tự khắc hiểu rõ về bí ẩn của dòng sông vận mệnh.
Ta chỉ có thể nói cho ngươi như vậy thôi, nếu ngươi muốn chinh chiến Tiên giới, ta có thể theo ngươi. Ta cũng muốn nói cho ngươi, Vẫn Tinh Điện có một cao thủ bát trọng thiên rất mạnh, ta cũng chỉ có thể ép lui gã, nhưng trong vòng ngàn năm, sợ rằng không thể thắng được gã.
Người đó đến từ di tích cổ của Tiên giới - bí cảnh Tiên Ma, nghe nói người này đã biến mất vài vạn năm, nhưng giờ đã trở lại. Không chỉ vậy, ba thế lực Thiên Tôn, Tiêu Dao Cung, Vẫn Tinh Điện và các thế lực khác đều có cường giả bước ra từ bí cảnh Tiên Ma."
“Bí cảnh Tiên Ma là chỗ nào?" Dương Bách Xuyên hỏi.
"Bí cảnh Tiên Ma chỉ là một cái tên gọi chung, nghe nói nó tồn tại từ khi Tiên giới ra đời, là một di tích thượng cổ, là chiến trường thời đại Tiên Ma.
Bí cảnh Tiên Ma cũng là nơi nguy hiểm nhất của Tiên giới, tài nguyên tu luyện cực kỳ phong phú, chẳng qua đã bị mấy thế lực lớn ở Tiên giới kiểm soát lối vào.
Mỗi lần mở ra sẽ có rất nhiều người đi vào, nhưng ra lại rất ít, phần lớn biến mất ở trong đó, một ít thì tử vong, còn số ít những người ra được thì tu vi thực lực tăng lên rất nhiều.
Nghe đại sư huynh của ngươi nói, sau khi ngươi đến Dị Vực giới, hình như bí cảnh Tiên Ma đã xuất hiện dị tượng, tự chủ mở ra, sau đó một vài cường giả từng biến mất ở đó đã đi ra ngoài.
Vị cao thủ đến từ Vẫn Tinh Điện là một trong số những người mạnh nhất, ngoài gã ra thì còn những người khác nữa, đều là người của mấy thế lực lớn ở Tiên giới.
Ngươi thật sự quyết định ngàn năm sau sẽ tuyên chiến với bọn họ? Ta nói thẳng, cho dù Thiên Đình Tiểu Hồng Hoang tham gia cùng nhưng cũng chưa quá 30 thông ngộ. Thông ngộ cao nhất là Thiên Đế Tang và Thái lục trọng, tuy những đại yêu mà ngươi dẫn đến không yếu, nhưng nếu cùng lúc tuyên chiến với ba thế lực Thiên Tôn, Vẫn Tinh Điện, Tiêu Dao Cung thì một ngàn năm không đủ.
Nếu cho ngưoi 5000 nam để phat triển thì kha nang cao có thể đánh một trận với chúng. Nếu không ta không nghĩ ra được ngươi chiến thắng kiểu gì. Với tình hình trước mắt, chỉ một thông ngộ bát trọng thiên của Vẫn Tinh Điện đã quá đủ rồi. Chính ta cũng không chắc chắn có thể giết chết gã.
Mà ba thế lực Thiên Tôn còn đáng sợ hơn cả Vẫn Tinh Điện, chưa kể đến còn có cả Tiêu Dao Cung nữa, ngươi đã chuẩn bị được gì rồi?"
Nói xong, Hắc Liên nhìn về phía Dương Bách Xuyên, chờ hắn trả lời.
Dương Bách Xuyên nghiêm túc nghe xong, cũng biết Hắc Liên nói hoàn toàn chính xác.
Thật ra hắn cũng nghĩ tới rồi.
Một ngàn năm, nói thì dài nhưng đối với cường giả thông ngộ thì chỉ là một cái búng tay, rất ngắn. Hắc Liên nói muốn tuyên chiến thì phải chờ ít nhất 5000 năm mới có cơ hội.
Nhưng Dương Bách Xuyên cảm thấy một ngàn năm vẫn quá dài.
Hắn vô cùng áp lực, phải báo thù cho Chiêm Khánh Nhân, Hồ Tiên Nhi và tiểu hòa thượng, phải bao thu cho 7-8 vạn đe tu Van Mon, han không cho lau được.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!