"Nhị sư huynh, tuy ta không hiểu về kiếm đạo của huynh, nhưng sư phụ không ở, ta muốn giới thiệu cho huynh một người, có lẽ nàng sẽ có vài kiến nghị giúp kiếm đạo của huynh đột phá, được không?" Dương Bách Xuyên vào thẳng vấn đề.
Nếu quyết định muốn khai chiến thì hắn sẽ cố gắng giúp mỗi người tăng lên thực lực, để có năng lực tự bảo vệ và phản kích vào ngàn năm sau.
Tinh Thần Tử nghe vậy, hai mắt sáng rực.
Đúng là kiếm đạo của hắn, ngoài sư phụ ra thì không có ai chỉ dạy cả, đều do hắn tự mày mò nên tạm thời đang dừng ở bình cảnh.
“Cầu mà không được, là ai vậy?" Tinh Thần Tử hỏi.
"Hắc Liên, nàng hiểu biết rất nhiều về kiếm đạo. Huynh đi tìm nàng, chắc hẳn nàng có thể giúp được huynh." Dương Bách Xuyên nói.
Hắc Liên thần bí khó lường, hắn tin nàng có thể giúp nhị sư huynh nâng cao kiếm đạo.
Nhị sư huynh vui vẻ rời đi. Hiện tại kiếm đạo của hắn đang dừng ở bình cảnh, đáng tiếc không có ai để thảo luận giao lưu, bởi vì rất ít người tu kiếm đạo đến cấp thông ngộ.
Chỉ còn lại tiểu sư tỷ, Dương Bách Xuyên nói: "Sư tỷ, trong đám đại yêu ta dẫn đến từ Dị Vực giới, ngoài Tiểu Phượng Hoàng và Chồn nhỏ Chuột Vương, Tử Kim công công ra thì tỷ có thể tùy tiện sai phái.”
Hai mắt Cơ Tử Hà sáng rực, trong trận chiến Vân Môn vị mấy thế lực lớn tấn công, nàng đã dẫn dắt Tiên Thú Viện xuất kích chiến đấu. Mấy chục vạn chim Răng Cưa mà Dương Bách Xuyên cho nàng gần như bị diệt sạch, khiến nàng đau lòng sắp chết. Hiện tại tiểu sư đệ lại đưa các đại yêu cấp thông ngộ cho nàng thống lĩnh, khiến nàng vui mừng khôn xiết.
"Tiểu sư đệ, đệ nói thật chứ?" Cơ Tử Hà sợ Dương Bách Xuyên đổi ý.
"Ta là môn chủ Vân Môn, không nói hai lời." Dương Bách Xuyên cười nói.
"Được, vậy ta đi đây."
Nhìn theo bóng dáng hấp tấp của nàng, Dương Bách Xuyên lắc đầu bật cười.
Tiếp theo hắn ra khỏi sơn cốc, trong hơn một tháng sau, hắn dành toàn bộ thời gian cho các nữ nhân của mình, đồng thời chỉ dạy mấy đệ tử và con cái tu luyện.
Một tháng trôi quan.
Hom nay Duong Bach Xuyen di đen Am Da Điện.
Trong trận chiến Vân Môn gặp nạn, Tuyết Miêu cũng bị thương nặng, hắn đến thăm hỏi.
Ngoài Tuyết Miêu ra còn rất nhiều người bị thương, hắn đều phải đi thăm hỏi
hết.
Đến Ám Dạ Điện, hai tên Qủy Tiên, thuộc hạ của Mông Điềm lặng yên xuất hiện.
“Bái kiến môn chủ."
“Đứng lên đi, đừng để ý đến ta, ta tự đi vào, lui ra đi."
Dương Bách Xuyên phất tay ý bảo bọn họ lùi ra.
Tứ đệ tử Mông Điềm của hắn cũng bị thương, nhưng nghe đại sư huynh nói không đáng ngại, đã bế quan.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazz.me. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!