Nhưng khi nghe Dương Bách Xuyên nói, đám người Vân Trường Sinh không hiểu sao lại cảm thấy lòng mình run lên.
Nghe có vẻ như tiểu sư đệ sẽ tàn sát trăm vạn tiên nhân?
Khoảnh khắc tiếp theo, bọn họ thấy một luồng sáng xanh biếc lấp lánh trên cổ tay phải của tiểu sư đệ, nó sống dậy và biến thành một con rắn nhỏ dài một thước. Tuy nhiên, trong mắt Vân Trường Sinh, con rắn nhỏ này có hình dáng rất đặc biệt, giống một con mãng xà nhưng lại không phải, vì nó lại là một con mãng xà có năm móng vuốt trên bụng.
Đây có còn là mãng xà nữa không?
Chỉ là một con rắn nhỏ như vậy thôi sao?
Tiểu sư đệ định làm gì?
Trông cậy vào thứ nhỏ bé này sao?
Bất kể Vân Trường Sinh và tất cả mọi người có mặt đều nghĩ như vậy. Lẽ nào Dương Bách Xuyên định dùng một con rắn nhỏ chỉ trông đặc biệt như vậy để phá Vạn Tiên Trận?
Tất nhiên, những người này không bao gồm Mai tỷ, ngoài Dương Bách Xuyên, chỉ có Mai tỷ biết đến sự tồn tại của Tiểu Lam.
Mặc dù những người khác có nhìn thấy trước đó cũng không để ý, chỉ thấy cổ tay của Dương Bách Xuyên có một chiếc vòng tay màu xanh lam.
Lúc này, bọn họ không ngờ đó lại là một con tiểu mãng xà độc đáo.
"Khịt khịt~"
Tiểu Lam cuộn tròn trong lòng bàn tay Dương Bách Xuyên, thè lưỡi hai ngạnh, trông rất đáng yêu.
Lúc này, tiểu sư tỷ Cơ Tử Hà cuối cùng cũng không nhịn được mà hỏi: "Tiểu sư đệ ... đệ không định dùng một con rắn nhỏ như vậy để phá trận đấy chứ?"
Câu hỏi này đã nói lên tiếng lòng của tất cả mọi người, vì bọn họ không cảm nhận được bất kỳ luồng khí tức mạnh mẽ nào từ Tiểu Lam.
Tuy nhiên, lúc này Tử Kim công công nhìn Tiểu Lam, trong lòng lay động, hỏi: "Chủ tử, chẳng lẽ con rắn nhỏ này chính là quả trứng kia?'
Năm đó khi có được quả trứng mãng xà, Tử Kim công công và vài người khác đều đã nhìn thay, nhưng khi no no thì chỉ co Mai ty ở đo. Luc nay, Tử Kim cong công lại chợt nhận ra, nếu đúng là vậy thì có chút đáng mong đợi.
"Ha ha, đây là Tiểu Lam, một con mãng xà viễn cổ. Lần này phá trận sẽ dựa vào Tiểu Lam, mọi người đừng lo lắng, hãy chờ xem. Thật ra ta cũng rất mong chờ." Dương Bách Xuyên cười nói.
Ngay sau đó, hắn nói với Tiểu Lam trong lòng bàn tay: "Tiểu Lam, đi đi. Hãy để ta xem độc của ngươi mạnh đến mức nào, để cho trăm vạn tiên nhân nếm thử độc của mãng xà viễn cổ là gì."
"Khịt khịt~"
Tiểu Lam gật đầu rất có tính người, giây tiếp theo, nó "vút" một cái, trực tiếp biến mất khỏi lòng bàn tay Dương Bách Xuyên.
Tốc độ quá nhanh, không ai nhìn thấy dấu vết của Tiểu Lam, ngay cả Dương Bách Xuyên cũng không thấy rõ, Tiểu Lam đã biến mất, nhưng chỉ có hắn có thể cảm nhận được Tiểu Lam đã bay ra khỏi trận pháp kết giới mười màu của mình và tiến vao Vạn Tiên Trận.
Khóe miệng Dương Bách Xuyên nhếch lên, đại trận Vạn Tiên của ngươi quả thật rất lợi hại, trăm vạn tiên nhân rất mạnh, nhưng ngươi chỉ là một trận pháp, ta có khí độc của Tiểu Lam, nó thâm nhập vào mọi ngóc ngách, ngươi thử xem?
Tất nhiên, điều quan trọng là Dương Bách Xuyên cũng không thể phán đoán rốt cuộc độc của Tiểu Lam rốt cuộc mạnh đến mức nào, bây giờ thả Tiểu Lam vào đại trận Vạn Tiên, trăm vạn tiên nhân chắc chắn sẽ phải chịu tổn thất lớn.
Có kha nang tram vạn tiên nhan sẽ phải bỏ mạng.
Nếu đối phương không dùng trăm vạn tiên nhân để lập đại trận đối phó với bọn họ, Dương Bách Xuyên cũng không dám thả Tiểu Lam ra. Dù sao, độc sát trăm vạn tiên nhân là một việc vô cùng kinh khủng, sau này sẽ phải chịu trời phạt.
Nhưng đây là kẻ thù.
Những người này đã chọn phe, vậy thì phải có giác ngộ cái chết, không thể trách hắn ra tay tàn nhẫn.
"Xuyên tử, con rắn nhỏ kia có thành công không?"
Vân Trường Sinh vẫn không nhịn được hỏi.
Dương Bách Xuyên nói: "Đại sư huynh, nói thế này nhé, Tiểu Lam là một con vật cực độc, một con vật cực độc rất khác biệt. Bây giờ không phải là vấn đề có thành công hay không, mà ta chỉ lo lắng ta thả Tiểu Lam ra, sau này sẽ phải chịu trời phạt nặng đến mức nào."
"Rít~"
Vân Trường Sinh hít một hơi lạnh. Nếu nói như vậy, chẳng phải trăm vạn tiên nhân đều sẽ bị độc chết sao?
Trăm vạn người đấy~
Đó là trăm vạn tiên nhân đã tu đạo thành công, không phải trăm vạn súc vật, dù là trăm vạn súc vật cũng không phải chuyện đùa.
Nếu sau này có trời phạt giáng xuống, Vân Trường Sinh không dám tưởng tượng uy lực sẽ lớn đến mức nào.
"Âm~"
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!