"Đạo hữu có ý gì đây?"
Kẻ cầm đầu là Thập Nhị Kiếp Tán Tiên, đang nhìn chằm chằm Dương Bách Xuyên với đôi mắt đầy sát khí.
Nếu không phải vì không dò ra được thực lực của Dương Bách Xuyên thì hắn ta đã ra tay rồi.
"Ngươi là cung chủ của nơi này?" Dương Bách Xuyên hỏi.
Tuy đối phương là Thập Nhị Kiếp Tán Tiên, nhưng hắn không hề sợ hãi, thậm chí còn không thèm để vào mắt.
Bởi Thập Nhị Kiếp Tán Tiên tương đương Tiên Tôn, đứng đầu Tán Tiên. Nhưng ngay cả Thập Nhị Kiếp Tán Tiên cũng phân cao thấp, trên danh nghĩa đều là cảnh giới Tiên Tôn, và trên Tiên Tôn thì thông ngộ cửu trọng thiên.
Kẻ này cùng lắm cũng chỉ tương đương Tiên Tôn hậu kỳ.
Cho nên đối phương không đáng để han bận tâm, kể cả hắn ta có là thông ngộ.
Mặt khác, cuối cùng hắn cũng hiểu vì sao nơi này được gọi là không gian Tán Tiên.
Giữa nơi nui sâu rừng tham mà cung gặp được ngay một Tán Tiên Thập Nhị Kiếp, quả xứng danh thế giới của Tán Tiên.
Dương Bách Xuyên cũng càng thêm tò mò về thế giới này.
"Tại hạ là Tả Dực, phó cung chủ Hồng Diệp Tiên Cung. Đạo hữu đến từ Tiên giới phải không? Vì sao lại phá sơn môn của Hồng Diệp Tiên Cung chúng ta? Nếu hôm nay không cho chúng ta một lời giải thích thì e rang chuyen nay kho lòng bỏ qua.”
Người tự xưng là phó cung Chủ Tả Dực tỏ ý đe dọa.
"Ha ha, được. Bổn tôn không vòng vo nữa. Giao hai phàm nhân ra đây, một người tên Vương Thiết Trụ, một người tên Trương Thúy Liên. Sau đó bảo cung chủ của các ngươi ra gặp bản tôn. Cho các ngươi mười phút, giờ đã trôi qua hai phút rồi." Dương Bách Xuyên ung dung nói.
Sắc mặt Tả Dực khẽ biến, trong lòng chợt hẫng một nhịp. Phàm nhân ở đây rất nhiều, làm sao đối phương biết đến Vương Thiết Trụ với Trương Thúy Liên? Nhưng đã bị tìm tới tận cửa, khả năng cao chính là hai người kia.
Quan trọng hơn tuyệt đối không thể để lộ ra chuyện phàm nhân ở đây, những người này đều bị bọn họ dùng để tu luyện tà công. Một khi bí mật này bị phát hiện thì Cơ gia, thậm chí toàn bộ thế giới Tán Tiên sẽ không tha cho bọn họ, chắc chắn bọn họ sẽ chết không chỗ chôn.
Tuyệt đối không thể để người này sống sót.
"Giết!"
Nghĩ thông suốt, Tả Dực không nói gì thêm, lạnh lùng phun ra một chữ giết, ý định giết chết Dương Bách Xuyên.
Những người còn lại lập tức ra tay, tấn công như vũ bão.
Dương Bách Xuyên bị vây ở trung tâm, hơn chục Tán Tiên cùng ra tay.
Hắn cười gần: "Quả nhiên có vấn đề. Các ngươi sợ ta biết bí mật gì đúng không? Tốt lắm, giờ thì ta cũng có lý do chính đáng để giết các ngươi."
Toàn thân hắn bùng lên mười loại tia sáng, rồi phóng thích ra ngoài.
"A a a ... "
Ngay sau đó, tiếng thét thê thảm vang lên. Từng tên Tán Tiên lần lượt ngã rạp, mất đi sự sống.
"Phụt!"
Giờ đây, kẻ duy nhất còn sống là Tả Dực, một Thập Nhị Kiếp Tán Tiên.
Không phải hắn ta mạnh, mà vì Dương Bách Xuyên cố ý giữ mạng cho hắn ta.
Tả Dực phun máu, khuyu gối quỳ xuống.
Không quỳ không được, bởi vì Dương Bách Xuyên đang bắt đầu sưu hồn hắn
ta.
Hắn không muốn phí thời gian với đám người này, sưu hồn là cách nhanh nhất.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!