Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Vô Địch Tiên Nhân - Ngạo Thế Tiên Giới - Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên - Dương Bách Xuyên (FULL)

Giọng nói âm trầm của Ngự Linh Tường vừa dứt, cơ thể lão bùng lên ánh sáng đỏ rồi biến mất tại chỗ.

Ngay từ đầu Dương Bách Xuyên đã phòng bị, nhưng khi Ngự Linh Tường biến mất, sắc mặt hắn thay đổi.

Từ khi tu thành thập đại đạo chủng, trong thiên địa chưa có sinh linh nào mà hắn không cảm ứng được.

Nhưng bây giờ hắn phát hiện mình lại không cảm nhận được khí tức của Ngự Linh Tường.

Đây là lần đầu tiên gặp phải sau khi tu thành thập đại đạo chủng.

Theo lý mà nói, hắn có căn cơ thuộc tính của mười loại năng lượng trong thiên địa, không có năng lượng nào mà hắn không cảm ứng được, ngay cả thuật ẩn nấp của Tuyết Miêu cũng không thoát được.

Nhưng bây gio đối mặt với Ngự Linh Tường tà ác hắn lại không cảm nhận được bất kỳ hơi thở nào.

Giống như hoàn toàn biến mất.

Dương Bách Xuyên biết trên người Ngự Linh Tường có lực lượng gì đó nhất định vượt qua mười loại năng lượng trong thiên địa, vậy nên sau khi đối phương biến mất hắn mới không cảm nhận được bất kỳ khí tức nào.

Dương Bách Xuyên không do dự thúc đẩy lực lượng mười đạo chủng trong cơ thể, sức mạnh lan tràn khắp cơ thể, đã không cảm ứng được thì hắn chỉ cần làm tốt phòng ngự.

Lực lượng thập đại đạo chủng của hắn không phải đồ vô dụng.

Mười thuộc tính nang trong thiên địa, lực lượng hình thành thập đại pháp tắc, hắn tin rằng dù là Thần hay Ma, ở Tiên giới cũng chưa chắc phá được phòng ngự của hắn.

"Âm ~"

Một tiếng nổ vang sau lưng, toàn thân hắn run lên.

Nhưng ~

Không hề bị thương.

"Nhanh thật ~ đáng tiếc ông không phá được phòng ngự bản tôn, ta có đứng yên để ông đánh thì ông cũng không làm gì được." Dương Bách Xuyên nói với vẻ vô cùng tự tin.

"Haha, chưa chắc."

Đáp lại là tiếng cười lạnh lẽo của Ngự Linh Tường.

Vẫn không thấy tung tích, nhưng lại có tiếng cười u ám vang lên.

Dương Bách Xuyên nghe đối phương cười, hắn không những không lo mà thay vào đó là tràn đầy mong đợi.

Sức mạnh từ thập đại đạo chủng của hắn, hiện tại có thể nói là vô địch, vốn là chuyện tốt nhưng xét về góc độ khác thì đây cũng là một điều xấu.

Trên đời không có sức mạnh hoàn hảo, chỉ có thể nói hắn chưa gặp phải lực lượng nào có thể gây thương tích cho hắn, nếu có hắn mong sớm gặp được, như vậy mới nhanh chóng hoàn thiện.

Ít nhất là trước khi lên Đăng Thiên Lộ.

Dù là không gian Tán Tiên hiện tại, hay toàn Tiên giới, hắn đều không lo, chỉ lo ba ngàn năm nữa đi Đăng Thiên Lộ, ít nhất thì vẫn có chút sợ.

S

Bởi vì hắn không biết rõ đó là nơi như thế nào.

Nếu trên người hắn có ưu khuyết điểm, hoặc nói lực lượng của hắn có ưu khuyết điểm, hắn hi vọng sẽ bị lộ trước khi lên đường.

Vậy nên khi nghe Ngự Linh Tường nói, hắn lại bắt đầu mong đợi.

Hắn làm tốt phòng ngự, không tránh mà đứng tại chỗ chờ Ngự Linh Tường đánh tới.

Xem đối phương có thủ đoạn gì?

Hắn cảm nhận được chút nguy hiểm từ Ngự Linh Tường, nhưng chũng chỉ có vậy mà thôi.

"Như ngươi mong muốn ~"

Giọng Ngự Linh Tường vang lên.

Ngay sau đó, Dương Bách Xuyên thấy xung quanh mình xuất hiện sương máu đỏ thẫm, rất nhanh đã bao bọc thân thể hắn.

"Xèo xèo ~"

Dương Bách Xuyên rất ngạc nhiên.

Trên người hắn phát ra tiếng xèo xèo, như phản ứng hóa học, lại giống axit ăn mòn.

Lượng lượng của mười đạo chủng mà hắn tự hào bắt đầu bị sương máu ăn mòn.

Mặc dù rất nhỏ, có thể nói là không đáng kể.

Nhưng quả thật đã đe dọa tới sức mạnh của hắn.

Đây là lần đầu tiên gặp phải tình huống này sau khi tu thành thập đại đạo chủng.

Sương máu của Ngự Linh Tường rất quỷ dị.

Dương Bách Xuyên để sương máu bao bọc, ăn mòn lực lượng phòng ngự của thập đại đạo chủng trên người.

Hắn bắt đầu nghiên cứu sương máu rốt cuộc là sức mạnh gì.

Vài phút sau, cuối cùng Dương Bách Xuyên cũng phát hiện ra nguyên nhân, đây là sức mạnh do sát khí và oán khí hợp lại, một loại lực lượng biến dị, chũng đã đã trở nên cực kỳ cường đại.

Quả thật không nằm trong mười loại lực lượng của thiên địa.

Đây là sức mạnh chí âm, năng lượng sinh ra từ cơn oán hận, không tính là một loại năng lượng chân chính, chúng như một loại tâm ma, hoặc có thể nói là tín ngưỡng.

Chẳng trách có thể ăn mòn lực lượng đạo chủng của hắn.

Đáng tiếc ảnh hưởng rất nhỏ.

Dương Bách Xuyên nghĩ nếu lực lượng này mạnh đến mức độ nhất định thì chắc chắn sẽ tạo thành đe dọa lớn, vậy nên trong lòng thầm ghi nhớ, sau này nếu gặp phải lực lượng tương tự thì phải cẩn thận.

Hắn biết sương máu này không làm gì được hắn, dựa vào tốc độ này, muốn phá phòng ngự phải mất ngàn năm, hơn nữa hắn còn không phản kháng.

Dương Bách Xuyên dần mất kiên nhẫn.

"Tiểu Lam, ra tay đi ~"

Hắn tạm thời không cảm nhận tung tích Ngự Linh Tường, nhưng khí độc của Tiểu Lam có thể ép lão ta lộ diện.

Dưong nhien neu ton thoi gian thi han cung co the tim ra Ngu Linh Tường, nhưng điều này không cần thiết.

Hắn chỉ muốn nghiên cứu lực lượng tà ác trên người Ngự Linh Tường, bây giờ đã biết, vậy thì cũng tới lúc tiễn Ngự Linh Tường lên đường.

“A ~"

Khí xanh tỏa ra, tiếng kêu thảm thiết của Ngự Linh Tường vang lên.

Ở sau lưng hắn hơn mười mét.

Tiểu Lam ra tay, hiệu quả vượt dự đoán.

Trong nháy mắt Ngự Linh Tường hoàn toàn bị khí độc của Tiểu Lam bao bọc, ngã trên mặt đất.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!