Rõ ràng biết Độc Cô Hối đang nói dối mà cứ cứng miệng, hắn tức đến mức bật cười.
"Bộp!"
Lại một cước.
"Âm!"
Cú đá lần này đá bay Độc Cô Hối ra khỏi đại điện, xuyên qua bức tường dày.
"Phụt!"
Ngoài đại điện, Độc Cô Hối phụt máu.
Lần này mãi một lúc lâu vẫn chưa gượng dậy được.
Lúc này, ngoài đại điện, Vương Tông Nhân, Võ Kiếm, Đoàn Đoàn, Viên Viên, Tiểu Mạn Mạn, Âu Dương Nhạc Nhạc, Dương Nguyên Thanh cùng mấy đứa nhỏ khác đều giật mình vì sợ.
Bọn họ còn đang ồn ào cãi nhau ầm ĩ ngoài đại điện, bàn xem cha gọi đại sư huynh đến để làm gì. Không ngờ đại sư huynh Độc Cô Hối lại bị đánh bay ra khỏi đại điện, miệng phun máu.
"Đại sư huynh ... "
Mấy người lao lên đỡ.
"Khụ khụ ... "
Độc Cô Hối ho ra máu, nhưng xua tay ra hiệu mấy sư đệ sư muội đừng động, hắn ta lại một lần nữa quỳ ngay ngắn.
Trong điện, Vân Trường Sinh và Tinh Thần Tử biến sắc: "Sư đệ chớ nóng, có gì từ từ ... "
Còn chưa nói xong đã thấy Dương Bách Xuyên lao ra ngoài, Vân Trường Sinh và Tinh Thần Tử đành bất lực đuổi theo.
Tuy Dương Bách Xuyên đang đánh chính đồ đệ của mình, nhưng hai người vẫn nhìn ra tiểu sư đệ rất quan tâm vị đại đệ tử này. Ra tay không dùng pháp lực nhưng vẫn đủ đáng sợ, nếu thêm vài đợt nữa thì e rằng Độc Cô Hối sẽ bị đánh chết.
Ngoài điện, đám người Võ Kiếm, Vương Tông Nhân sư phụ Dương Bách Xuyên sát khí đằng đằng lao ra, đều im phăng phắc như ve mùa đông.
Ánh mắt Dương Bách Xuyên quét qua từng người, khẽ vung tay, những hộp bạch ngọc đựng Huyết Liên bay vèo ra, lơ lửng trước mặt bọn họ. Hắn lạnh lùng hỏi: "Các ngươi đã từng thấy vật này chưa?"
Điều hắn lo nhất lúc này là mấy đứa trẻ còn lại cũng dính dáng đến Huyết Liên.
"Sư phụ, bọn con chưa từng thấy ... "
"Cha, bọn con chưa thấy ... "
"Cữu cữu, cháu chưa thấy bao giờ ... "
Mấy đứa nhỏ đều sợ tái mét, ngay cả Tiểu Mạn Mạn ngày thường nghịch ngợm cũng trắng bệch mặt, vì nàng chưa từng thấy cữu cữu tức giận đến mức này.
Mấy đứa con của Dương Bách Xuyên cũng run lẩy bẩy.
Nhị đồ đệ Vương Tông Nhân và tam đồ đệ Võ Kiếm càng run rẩy hơn nữa. Hai người mù mịt chẳng rõ đại sư huynh đã làm gì mà khiến sư phụ nổi trận lôi đình đến vậy, đây là lần đầu tiên họ thấy sư phụ giận dữ đến thế.
Cả hai len lén liếc nhìn những đóa sen đỏ như máu trong hộp bạch ngọc, cảm nhận được luồng năng lượng cuộn trào dữ dội, đồng thời cũng thấy sát khí ẩn hiện trong Huyết Liên.
Dương Bách Xuyên vừa lo vừa giận, ánh mắt sắc như dao lia qua bọn trẻ và hai đồ đệ. Hắn không thấy vẻ lảng tránh nào trong mắt họ, nghĩa là chuyện Huyết Liên chỉ mình Độc Cô Hối biết, cũng không ai dính vào.
"Nghịch đồ, còn không khai thật! Ngươi căn bản không hiểu Huyết Liên có ý nghĩa gì. Những gì ẩn sau chuyện này, nếu xử lý không khéo, sekhiến cả Tiên giới chao đảo, cả Vân Môn có thể bị xóa sổ bất cứ lúc nào. Nói mau, ngươi đang bao che cho ai?
Cái tội này ngươi gánh không nổi đâu. Một khi xảy ra chuyện, mọi thứ sẽ vượt tầm kiểm soát, ngoài sức tưởng tượng của ngươi. Vân Môn vừa mới đứng vững ở Tiên giới, chẳng lẽ ngươi muốn trở thành tội nhân của Vân Môn?"
Thầy hiểu trò hơn ai hết, Dương Bách Xuyên nhìn ra Độc Cô Hối biết rõ lai lịch của Huyết Liên, nhưng lại chưa từng dùng, thậm chí không dám nuôi trồng. Nhưng chắc chắn đang giấu giếm, hay nói đúng hơn đang che giấy cho người đứng đằng sau.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!