Vài phút sau, Tuyết Miêu quay lại, xuất hiện bên cạnh Dương Bách Xuyên: "Đoạn Ô có chút vấn đề. Tổ tình báo của ta từng điều tra thấy ông ta xuất thân từ một nhánh phụ của gia tộc Đoàn Can, nhưng đã gia nhập Tiên Minh Luyện Tạo từ rất sớm, còn lập công vài lần lúc còn ở Tiên Minh Luyện Tạo.
Về sau Tiên Minh Luyện Tạo sáp nhập vào Vân Môn, Đoạn Ô làm việc rất cẩn trọng. Mấy lần Vân Môn đại chiến với kẻ địch, ông ta đều có tham gia, thậm chí còn bị thương.
Vì vậy ông ta đều vượt qua các cuộc kiểm tra bí mật của tổ tình báo. Hiện tại thứ gây chú ý nhất là việc ông ta xuất thân từ gia tộc Đoàn Can, ngoài ra không có gì khác."
"Gia tộc Đoàn Can à ... " Dương Bách Xuyên lẩm bẩm. Năm xưa hắn đã diệt sạch cả gia tộc đó, lại còn đoạt lấy nguồn Tiên Vực Hỗn Loạn mà gia tộc này nắm giữ.
'Trong số thành viên hội trưởng lão ra ngoài lần này, có Đoạn Ô không?" Dương Bách Xuyên lại hỏi.
"Có. Nhưng đã triệu tập toàn bộ quay về Vân Môn. Có người đã về, có người đang trên đường." Tuyết Miêu đáp.
"Có biết Đoạn Ô đi du lịch ở đâu không?" Dương Bách Xuyên hỏi tiếp.
"Để ta hỏi thử." Nói xong, nàng khép mắt, dùng bí pháp liên lạc với người của tổ tình báo.
Một lúc sau, Tuyết Miêu mở mắt: "Chỗ Đoạn Ô đến du lịch chính là tiên sơn, tổ địa năm xưa của gia tộc Đoàn Can. Và Tinh Nhi đi cùng ông ta."
Nghe vậy, hai mắt Dương Bách Xuyên chợt tối sầm, thân hình lảo đảo, suýt nữa ngã quy. Tuyết Miêu vội đưa tay đỡ, hắn mới đứng vững.
Hắn hít sâu một hơi, xua tay: "Ta không sao."
Sau đó gẫn giọng nói: "Ta phải tới Tiên Vực Đoàn Can một chuyến. Nhị sư huynh, các huynh tiếp tục lục soát từng tấc đất của Vân Môn, có gì khác lạ lập tức báo cho ta.
Ngoài ra, đừng để tin tức lọt vào thôn. Còn nữa, từ giờ đưa Độc Cô Hối, Đoàn Đoàn và mấy đứa nhỏ kia vào điện Tổ Sư, nhốt lại để bế quan kiểm điểm lỗi lầm.
Nói với Mẫu Đơn nương nương, không có lệnh của ta, không ai được phép thăm nom, không được thả bất kỳ đứa nào ra ngoài."
Thôn mà Dương Bách Xuyên nhắc đến là thôn Địa Cầu thuộc nội môn, nơi người nhà ở. Hắn không muốn mọi người phải lo lắng, còn việc tạm nhốt mấy đứa nhỏ lại cũng là một cách bảo vệ.
Hiện chưa rõ tình hình. Nếu thật sự xác nhận Đoạn Ô có vấn đề, thì bao năm qua ông ta giữ chức vụ trong hội trưởng lão, rồi làm những gì ở Vân Môn, ai mà biết được.
Không thể không đề phòng.
Quan trọng hơn, theo thông tin của Tuyết Miêu, Đoạn Ô và Dương Tinh Phó cùng nhau ra ngoài du lịch, mà lại đến đúng tiên sơn, tổ địa năm xưa của gia tộc Đoàn Can mà hắn từng diệt.
E rằng lần này lớn chuyện rồi ..
Hắn đang lo cho đứa con trai Dương Tinh Phó của mình, lúc này không thể ngồi yên thêm nữa.
"Ta đi với huynh." Tuyết Miêu nói.
Dương Bách Xuyên nhìn nàng, nói: "Nàng ở lại, phối hợp với đại sư huynh và nhị sư huynh, tra xét từng đệ tử của Vân Môn, không sót một ai cho ta.
Từ giờ Vân Môn chỉ vào không ra. Hễ phát hiện có đệ tử nào có động tĩnh lạ, lập tức phong ấn giam giữ. Kẻ nào dám chống, bất kể là ai, giết không tha."
Dứt lời, Dương Bách Xuyên khẽ nhún mình, lập tức biến mất khỏi đại điện.
Khi xuất hiện, hắn đã ở nơi cây liễu già trú ngụ.
Lần này ra ngoài, hắn định tìm hai trợ thủ.
Cây liễu già và Hắc Liên.
Hắc Liên đang ngộ đạo, tu luyện trên đỉnh núi nơi cây liễu già đang ở.
Dương Bách Xuyên vừa hiện thân, Hắc Liên mở mắt nhìn hắn.
"Có chuyện gì thế?" Hắc Liên thấy ngay vẻ bất an trong mắt hắn.
"Ừm. Ta cần nàng trợ giúp, đi với ta tới Tiên Vực Đoàn Can." Dương Bách Xuyên nói thẳng.
"Được." Hắc Liên không hỏi thêm, nhận lời ngay.
Sau đó, Dương Bách Xuyên bước tới trước mặt cây liễu già: "Tiền bối, ta cần tiền bối giúp một tay, theo ta xuống núi một chuyến."
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!