Một mình Dương Bách Xuyên bước ra khỏi Vân Môn, không mang theo bất kỳ ai, ngoại trừ Tiểu Lam vẫn quấn nơi cổ tay hắn.
Hắn đã nói sẽ làm gương, nói được phải làm được.
Theo lời đại sư huynh, hiện khắp Tiên giới đang bùng phát tu sĩ ma đạo trên diện rộng, gần như một một tiên sơn sẽ có mấy ổ tu sĩ tu tà pháp xuất hiện, đồng thời phát hiện vô số căn cứ nuôi trồng Huyết Liên.
Dương Bách Xuyên suy đoán, khả năng cao đợt bùng phát suốt mười năm nay do Cơ Vô Tâm âm thầm thúc đẩy. Thậm chí chẳng những không giảm, mà sau mười năm, càng lúc càng nhiều người tu tà pháp.
Duong Bach Xuyen doan co vai tien nhan khong cuong noi sự cam dỗ của Huyết Liên, trái lại còn tự mình sa ngã ngay trong chiến dịch trừ ma.
Thế nên mới mỗi lúc một nhiều!
Tất cả đều nằm trong dự liệu, dù sao ai mà chẳng thích đi đường tắt.
Đây cũng là một phép thử cho đạo tâm, có cả mặt tốt lẫn mặt xấu.
Lần này hắn ra ngoài, dĩ nhiên không phải nhằm vào Cơ Vô Tâm, mà là vì con trai hắn, Dương Tinh Phó.
Một mình rời Vân Môn, Dương Bách Xuyên như một kẻ tu hành khổ hạnh, trèo đèo lội suối, qua sông vượt biển.
Hắn không dùng thuật phi hành, chỉ đi bộ, nhưng tốc độ không hề chậm. Có lúc chậm như ốc sên, một khe núi phải mất mấy canh giờ, có lúc lại chỉ một bước đã vượt qua cả một con sông ...
Nhưng có một điều không đổi, hướng đi của hẳn là một đường thẳng, không hề lệch một cm.
Mưoi ngày sau, han đen mot toa thanh nhỏ thuoc Tien Vực Hỗn Loạn.
Đứng trước tòa thành tên Phương Thành, Dương Bách Xuyên lẩm bẩm: "Đúng như mình đoán mà."
Cái đúng mà hắn nói là một sự kiểm chứng.
Kiểm chứng rằng sau khi cởi bỏ khúc mắc trong lòng, trực giác trên con đường tu đạo của hắn càng trở nên sắc bén. Lúc xuất phát, trong lòng nghĩ chuyện trừ ma, cho nên hắn cứ đi thẳng như vậy, hoàn toàn thuận theo bản tâm, lòng bảo sao thì đi vậy.
Giờ đứng trước thành Phương Thành, hắn cảm nhận được oán sát khí nặng nề, bằng mắt thường cũng thấy cả tòa thành bị một oán khí đặc quánh bao phủ.
Vậy thì bắt đầu từ nơi này vậy.
Hắn lẩm bẩm, bước từng bước vào thành.
Thực ra nơi đây đã là vùng xa xôi hẻo lánh của Tiên Vực Hỗn Loạn, giống một tòa thành biên cương hơn.
Nhưng sau khi vào thành, Dương Bách Xuyên lại nhíu mà, hắn không phát hiện bóng dáng tu sĩ tiên nhân nào.
Nơi này như một tòa thành chết.
Oán sát khí lan tràn khắp mọi ngõ ngách.
Vừa định thả thần thức dò xét, sau lưng chợt vang lên một giọng nói: "Ê, tiểu tử, không muốn chết thì cút khỏi đây nhanh đi."
Dương Bách Xuyên cảm thấy buồn cười, thậm chí hơi ngạc nhiên. Hắn quay đầu lại, thấy một nữ tử xuất hiện.
Người này là một nữ tử mạnh mẽ, ăn mặc như nam nhân.
Vừa nhìn đã biết là tu vi Tiểu Tiên Quân.
Đây là lần đầu tiên hắn bị gọi là tiểu tử trong suốt mấy nghìn năm nay nên hơi ngạc nhiên, sau đó phản ứng lại thì thấy thú vị. Và hiểu vì sao một Tiểu Tiên Quân lại dám quát nạt một Thiên Tôn như hắn.
Dĩ nhiên cũng vì tốt cho hắn, bởi trong mắt vị Tiểu Tiên Quân này, bây giờ hắn chỉ là một phàm nhân.
Điều này có liên quan lớn đến biến hóa sau khi gỡ được nút thắt trong lòng.
Đừng nói Tiểu Tiên Quân này, ngay cả sư huynh của hắn nhìn vào cũng chỉ thấy một phàm nhân bình thường.
Không ai nhìn thấu được hắn.
Điều khiến Dương Bách Xuyên thấy thú vị là sau khi hắn quay lại, vị Tiểu Tiên Quân này nhìn thấy hắn mà lại không hề lộ vẻ ngạc nhiên.
Dù sao nơi đây vẫn thuộc Tiên Vực Hỗn Loạn, mà tên tuổi của Dương Bách Xuyên ở Tiên Vực Hỗn Loạn phải nói là vang như sấm, gần như người người đều biết, thậm chí có kẻ còn từng thấy chân dung của hắn.
Rõ ràng Tiểu Tiên Quân này không nhận ra hắn. Cũng phải thôi, trên người hắn hoàn toàn không có hơi thở tu vi gì. Ai mà nghĩ hắn lại là Càn Khôn Thiên Tôn Dương Bách Xuyên chứ?
"Ngưoi la ... tien nhan cua Tien Vuc Hỗn Loạn a?" Dương Bách Xuyên hứng thú hỏi.
"Biết bản tiên tử là tiên nhân mà còn không quỳ lạy bái kiến, lá gan của ngươi không nhỏ nhỉ. Biết đây là nơi nào không? Muốn sống thì đi nhanh đi."
Dương Bách Xuyên thấy nàng ta càng thú vị, nhìn Tiểu Tiên Quân nói: "Chẳng phải ngươi cũng đến đây một mình sao? Với oán sát khí cường đại như này, nếu có tà tu xuất hiện, một mình cô không thể đối phó được. Ta cũng khuyên cô rời đi đi, giữ mạng mới là trên hết."
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!