Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Vô Địch Tiên Nhân - Ngạo Thế Tiên Giới - Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên - Dương Bách Xuyên (FULL)

Giới Thần có tám đại cảnh giới tu luyện, từ cảnh giới Thần Nhân đến cảnh giới Thiên Đạo; theo đó, thần khí cũng chia thành tám cấp. Nhưng Phục Hy từng nói còn một cảnh giới truyền thuyết, sau khi hợp đạo thành công thì có thể trở thành chúa tể Thần giới.

Nhưng đó chỉ là cảnh giới trong truyền thuyết, cũng không biết có thần khí cấp 9 hay không.

Nếu có, nó sẽ ra sao?

Theo suy luận ấy, hắn thấy bình Càn Khôn của mình chắc cũng thuộc hàng thần khí cấp Thiên Đạo, nhưng có lẽ cũng chỉ vừa đủ chạm ngưỡng.

Cụ thể thế nào hắn cũng chưa dám chắc. Dù sao nhìn vào hiện tại, những thần khí hắn mang theo cũng không hề tệ.

Ngẫm nghĩ một lúc, Dương Bách Xuyên hỏi Dịch Thiên Hành: "Tiền bối có thể xem giúp xem kiếm Bàn Long của ta thuộc cấp bậc nào không?"

Dịch Thiên Hanh noi: "Tự cảm nhan đi. Lấy kiếm Đồ Long của ngươi làm chuẩn, tự khac se biết."

Dương Bách Xuyên khựng lại rồi cung hiểu, thuc động kiếm Bàn Long để cảm nhận. So sánh xong mới rõ, kiếm Bàn Long chỉ tính vào hàng thần khí cấp 4, kém xa kiếm Đồ Long, chừng cấp Thần Vương.

"Ta phải luyện hóa bằng cách nào?" Hắn biết mỗi thần khí đều có pháp môn luyện hóa riêng, nên hỏi Dịch Thiên Hành.

'Dùng ấn ký nguyên thần, lấy máu nhận chủ rồi dùng thần lực tôi luyện lại một lần là xong. Nhưng ta khuyên ngươi đừng luyện hóa nữa. Tham nhiều thành dở. Chỉ riêng thanh kiếm Pháp Thần kia, nếu ngươi nuôi dưỡng cho tốt, đã quá đủ dùng rồi. Ngươi tưởng chia tách một phần lực nguyên thần là chuyện tốt à?" Dịch Thiên Hành trợn mắt nói.

Dương Bách Xuyên nghĩ lại thấy cũng phải, gật đầu, thu kiếm Bàn Long lại, thầm nghĩ sau này đem tặng cho người khác.

Sau đó hai người cũng hết chuyện để nói. Chủ yếu là chênh lệch cảnh giới quá lớn, chuyện cần nói thì Dịch Thiên Hành đã nói hết. Về những chuyện khác, Dương Bách Xuyên và ông ta vốn không cùng một cảnh giới, nói thêm cũng hơi gượng gạo.

Nghĩ tới nghĩ lui, Dương Bách Xuyên chuẩn định rời đi.

Ngồi ì ở đây, tu luyện theo lối mòn, rõ rang không phải lựa chọn khôn ngoan. Hơn nữa Dịch Thiên Hành đã chỉ cho hắn một con đường, Chiến trường Cổ.

Một là nơi ấy có nguồn tài nguyên tu luyện dồi dào, hai là có thể mài giũa bản thân.

Quan trọng hơn, Chiến trường Cổ phần nào che bớt tin tức truyền ra, coi như nơi lanh bớt cuộc đuổi giet của ộc Thiên Nhân.

Dã bị Đe Ton của toc Thien Nhan đe mat, tức la ca toc đeu nham vao hắn. Vậy nên vào Chiến trường Cổ cũng là một lựa chọn.

Hiện giờ thực lực hắn quá yếu, buộc phải nâng tu vi lên, ít nhất cũng phải bước vào cảnh giới Thiên Thần.

Chuyện đi bằng cách nào thì đã có lời giải, dựa vào cảm ứng với Đại Nhật Liệt Dương để đi là được. Nhưng nghĩ đến việc chỉ có một mình, trong lòng vẫn hơi không tự tin.

Dương Bách Xuyên nhìn Dịch Thiên Hành, nói: "He he, Thần Vương Dịch Thiên Hành, hay là chúng ta cùng vào Chiến trường Cổ?"

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!