Ngay khi Dương Bách Xuyên vừa dứt lời, Vu Thiến khẽ rùng mình, nàng ta quay đầu lại, trên mặt vẫn còn vẻ kính sợ nói: "Đại nhân, không còn thời gian giải thích nữa, ta sẽ không hại ngài đâu, mau chạy đi ... "
"Hừ, chạy? Chạy được sao?"
Lời của Vu Thiến còn chưa dứt thì đã bị một giọng nói lạnh lùng cắt ngang.
Lúc này, Dương Bách Xuyên đột ngột quay đầu lại, phát hiện phía sau mình xuất hiện từng luồng thần quang đang ngưng tụ. Khoảnh khắc sau, trong hầm mỏ xuất hiện những bóng người, không nhiều không ít, vừa đúng mười tên.
Hắn liếc mắt nhìn qua, trên trán mỗi người đều có ấn ký của tộc Thiên Nhân, khí tức của bọn họ đều rất mạnh mẽ, đặc biệt là người trung niên cầm đầu khiến Dương Bách Xuyên cảm nhận được một áp lực khổng lồ. Hơn nữa, trên người kẻ này có một luồng khí tức rất quen thuộc, hắn bỗng nhớ ra, đây chính là khí tức của bàn tay khổng lồ từ trên trời giáng xuống muốn lấy mạng hắn tại núi Ngộ Đạo ngày đó.
Thiên Thần!
Tim Dương Bách Xuyên thắt lại.
Ngày đó hắn được Dịch Thiên Hành cứu thoát, từ miệng ông lão đó mới biết kẻ ra tay với mình là một Thiên Thần - thuộc hạ dưới trướng Hỏa Thần Vương của Thiên tộc.
Thiên Thần sơ cấp.
Không ngo bon ho tìm toi nhanh như vay, hon nữa con trực tiếp tien vao Chiến trường Cổ, chín người phía sau khí tức yếu hơn một chút, đều là Thiên Nhân thượng cấp.
Hai bên cách nhau mười mấy met, tên Thiên Thần cầm đầu nhìn cham chằm Dương Bách Xuyên với ánh mắt lạnh lùng, nhưng chỉ lướt qua một cái rồi lập tức dừng lại trên người Vu Thiến ở phía sau hắn, lên tiếng: "Ngươi là kẻ nào?"
Dương Bách Xuyên nhận ra trong mắt tên Thiên Thần kia hoàn toàn không coi hắn ra gì, ngược lại lại có vẻ kiêng dè Vu Thiến, điều này càng khẳng định suy đoán của hắn: Vu Thiến quả nhiên có vấn đề.
Nhưng han không hiểu nổi, Vu Thiến ro rang chỉ là một Thần Nhân sơ cấp, sao có thể khiến một Thiên Thần coi trọng như vậy? Kịch bản này không đúng nha, hắn mới là nhân vật chính mà!
Lúc này, Vu Thiến tiến lên một bước, chắn trước mặt Dương Bách Xuyên, đối mặt với tên Thiên Thần nói: "Hắn chỉ là một tiểu Thần Nhân mà thôi, có đáng để Thập Tam Thập Thiên các ngươi phải huy động lực lượng lớn như vậy không?"
"Hỏa Thần Vương đích thân giao phó, bất đắc dĩ thôi, ta cho ngươi hai lựa chọn: Một là tự mình rời đi, bản Thiên Thần sẽ không làm khó ngươi, ta chỉ cần hắn." Tên Thiên Thần liếc nhìn Dương Bách Xuyên rồi tiếp tục nói: "Hai là, cả hai ngươi cùng biến mất."
"Không còn gì để bàn nữa, vậy thì ra tay đi. Ngươi có mệnh lệnh của ngươi, ta có sứ mệnh của ta." Vu Thiến nheo mắt nói, đồng thời truyền âm vào đầu Dương Bách Xuyên: "Lát nữa hãy chạy thẳng vào sâu trong hầm mỏ, đừng dừng lại!"
Dương Bách Xuyên nghe truyền âm mà có chút ngơ ngác, hắn còn đang phân vân chưa hiểu chuyện gì thì bất ngờ Vu Thiến ra tay với hắn.
"Oành!"
Một tiếng nổ vang lên, Dương Bách Xuyên thấy Vu Thiến vỗ một chưởng lên người mình, thân thể hắn mất kiểm soát bay ngược về phía sâu trong hầm mỏ, nhưng hắn không hề cảm thấy đau đớn hay bị thương. Cùng lúc đó, hắn cảm nhận được khí tức trên người Vu Thiến bùng nổ, thần quang rực rỡ, sau đầu hiện ra hai vòng thần hoàn, uy áp vậy mà không hề yếu hơn tên Thiên Thần đối diện.
Khi rơi xuống đất, hắn nhìn thấy tại lối rẽ có một đạo kết giới xuất hiện, hắn đã hiểu rõ, Vu Thiến dùng một chưởng này để phong ấn cửa hang, muốn chặn hậu cho hắn chạy trốn.
Trong lòng Dương Bách Xuyên kinh hãi, Vu Thiến quả nhiên che giấu thực lực, nàng ta cũng là cấp bậc Thiên Thần! Cảnh giới Thần Nhân sơ cấp ban đầu hoàn toàn là giả. Dù không biết tại sao nàng ta phải ngụy trang, nhưng giờ thì hắn đã hiểu, Vu Thiến cố ý tiếp cận là để bảo vệ mình.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!