CHƯƠNG 1224
Ngay lập tức, đám người trong phòng đã cười ha ha.
“Cô nhóc này muốn dùng sắc dụ người ta rồi.
“Vừa rồi còn nói mình không khát, tôi thấy cô ta khát lắm.
“Nhóc Cửu Thiên, cậu đồng ý với cô ta đi. Tôi thấy dáng vẻ của cô ta cũng được, chỉ là không có ngực không có mông, cái khác chắp vá tạm.
Ngay lập tức, sắc mặt của Đàm Đài Vân đen thui. Canh kình trên người bắt đầu có dao động!
Cửu Thiên mỉm cười nhìn Đàm Đài Vân nói: “Rất xin lỗi, tỉ thí là tỉ thí. Đâu có chuyện ước định riêng thắng thua được. Có điều cảm ơn Đàm Đài Vân tiểu thư đã nói cho tôi biết đối thủ trận sau của tôi là ai. Thiết nghĩ thông tin của Đàm Đài Vân tiểu thư rất chính xác. Vậy thì tôi bèn đợi ba ngày sau, tỉ thí với tiểu thư rồi. Tới lúc đó, tôi nhất định cố gắng nương tay.
Đàm Đài Vân còn muốn nói gì đó. Đột nhiên cả người cô ta giật bắn, chân lập tức rụt lại, lớn tiếng kêu lên: “A, Chuột!”
Chỉ thấy một con chuột say xỉn rất to bò lên chân cô ta, lập tức canh kình của Đàm Đài Vân dâng lên.
Nếu là chuột bình thường, với thực lực của Đàm Đài Vân, canh kình này bắn ra, chắc chắn không còn xương cốt. Nhưng con chuột này rõ ràng rất không bình thường.
Chỉ thấy nó bị canh kình của Đàm Đài Vân đánh trúng, vậy mà cả người lóe lên ánh sáng, sau đó biến mất.
Đây đâu còn là chuột, thật sự là chuột yêu!
Sắc mặt Đàm Đài Vân lúc đỏ lúc trắng, lớn tiếng nói: “Khốn kiếp, tôi muốn đốt cái quán này!”
Mọi người xung quanh lại cười.
Một đám người cười nghiêng ngả, ngay cả ông chủ mập cũng không nhịn được mà cười khẽ, nói: “Muốn đốt quán của tôi ư? Cô bé, khẩu khí của cô không nhỏ”
Một người đàn ông cười tới mức ngã khỏi ghế, nằm dưới đất vẫn cười, người bên cạnh nói: “Đâu chỉ là không nhỏ, cho dù là Tần Chính đó tới, sợ rằng cũng không dám nói lời này nhỉ. Đông mập, xem ra ông đã chọc phải người không chọc nổi rồi”
Ông chủ mập vỗ da bụng của mình một cách có quy luật, nói: “Tôi cũng rất sợ!”
Đàm Đài Vân bị đám người này chọc giận triệt để, canh kình trên người bùng phát, trong tay cầm quạt Hỏa Vân, phượng ảnh xuất hiện.
“Aiyo, còn là Phượng Võ Quyết của Đàm Đài gia, cô nhóc có chút lai lịch.
Đàm Đài Vân nghiến răng nghiến lợi nói: “Bây giờ biết sợ rồi sao? Vừa rồi ai nói nhảm nhiều, bây giờ lập tức đứng ra dập đầu nhận tội với bà cô đây thì tôi tha cho kẻ đó không chết. Nếu không cẩn thận xương cốt không còn!”
Đông mập ngoáy ráy tai, sau đó vo thành một viên, ném vào trong bát của một ông lão.
“Đàm Đài Kính Thiên, lão thất phu. Nhóc con nhà các người muốn đốt quán của tôi, ông ngay cả một câu cũng không dám nói ư?”
Nghe thấy bốn chữ Đàm Đài Kính Thiên.
Đàm Đài Vân lập tức ngây ra, quay đầu nhìn về phía ông lão.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!