CHƯƠNG 1233
“Sáo Trường Sinh của Lữ gia?”
“Đây chính là sáo Trường Sinh – một trong mười đại thần binh sao?”
Một trận kinh ngạc vang lên.
Cửu Thiên cũng không khỏi nhìn thêm vài lần chiếc sáo trong tay Lữ Âm.
Sau khi Lữ Âm nói xong thì tiếp tục thổi sáo.
Tống Dương trong sân, canh kình toàn thân cũng bắt đầu rối loạn.
Nhưng lúc này, Tống Dương vẫn thể hiện khí tức võ giả. Chỉ thấy hắn cắn mạnh lưỡi của mình, thông qua đau đớn, kiên định với ý chí của mình, cưỡng ép ổn định canh kình của mình!
Sau đó, Tống Dương lại nhảy lên, giết về phía Lữ Âm.
“Dương Viêm Kiếm!”
Kiếm xuất, một khoảng trời là mưa lửa.
Tất cả hư ảnh của Lữ Âm lập tức biến mất!
Chân Tống Dương giẫm trên ngọn lửa, nhìn xung quanh lại không phát hiện bóng dáng của Lữ Âm.
Khi hắn ta đang tìm kiếm, bỗng nhiên một chiếc sáo dài xuất hiện ở bên tai hắn ta, đồng thời từ trong ngọn lửa xuất hiện vô số bóng dáng hỏa diễm của Lữ Âm.
Mọi người kinh ngạc, tất cả đều không biết Lữ Âm sử dụng loại công pháp gì.
Cửu Thiên hơi nhíu mày, hắn ngược lại nhìn ra một chút.
“Dùng huyễn thuật ngưng hình, dùng ảo ảnh khuếch âm. Thiên địa ngũ hành đều có thể truyền âm thanh. Giấu tiếng sáo vào trong lực lượng thiên địa hệ hỏa, chỉ cần Tống Dương sử dụng lực lượng thiên địa hệ hỏa thì sẽ nghe thấy tiếng sáo. Thủ đoạn thật ác!”
Cửu Thiên dù sao cũng là người từng đọc sách ở Lữ gia. Nhìn một cái thì nhìn ra kỹ xảo mà Lữ Âm chơi.
Kỹ xảo này không cao minh, nhưng ở trong tay Lữ Âm lại có sát cơ lớn như vậy, còn thực dụng.
Chỉ thấy Tống Dương nghe thấy tiếng sáo, lại liên tiếp không ngừng liều mạng vung dao về xung quanh!
“Liệt Diễm Phần Thiên!”
Ngọn lửa đáng sợ gần như bao trùm cả sân võ đạo, ngọn lửa trực tiếp lao tới bức tường trong suốt ở trước mặt Cửu Thiên.
Không thể không nói, lực phòng ngự của tường khí này thật kinh người.
Hỏa Diễm Đao Quyết đáng sợ như này của Tống Dương lại có thể bị khí lưu chặn lại.
Ngọn lửa cuồn cuộn đó không thể đột phá chút nào.
Đột nhiên, ngọn lửa bỗng thu lại, Tống Dương lảo đảo đáp xuống đất, bước chân cũng có hơi loạng choạng.
Canh kình toàn thân đang rút lại, da thịt xương cốt trên người hắn ta cũng đang co lại.
Cuối cùng, Tống Dương không ngăn chặn được tiếng sáo phiền não, ngồi phịch xuống đất.
Lúc này trên mặt đất, hai chiếc cánh trong suốt xuất hiện, bóng dáng của Lữ Âm lại đập vào mắt của mọi người. Thì ra cô ta luôn đứng ở đó, chỉ là hai chiếc cánh có thể ảnh hình đó triệt để che đậy cơ thể gầy yếu của cô ta.
Lữ Âm thu sáo Trường Sinh lại, nói: “Anh thua rồi.”
Nói xong, Lữ Âm búng tay một cái, Tống Dương trực tiếp phun ra một ngụm máu, triệt để ngã ra không dậy được.
“Lữ Âm, thắng!”
Thống lĩnh kim giáp lớn giọng tuyên bố.
Đôi cánh của Lữ Âm lại biến về chiếc nạng, ở trong ánh mắt khác thường của mọi người, từ từ đi về, tiếp tục ngồi trên ghế Kỳ Lân của mình.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!