CHƯƠNG 1473
Ngày hôm sau.
Trong hư không, Linh thuyền vụt hiện về phía trước.
Cửu Thiên dường như không để ý sự tiêu hao của linh thạch không gian, mỗi lần vụt hiện đều gắng xuyên qua khoảng cách xa nhất, cố gần nước Đan Thánh hơn, gần hơn chút
nữa.
Sau hàng trăm lần vụt hiện, cuối cùng Linh thuyền cũng dừng lại.
Triệu Vĩnh Chi lớn giọng nói: “Được rồi, không thể đi vào trong nữa. Vị trí này đã rất nguy hiểm rồi, Cửu Thiên công tử, chúng ta từ biệt tại đây, hy vọng cậu mọi việc thuận lợi.
Nói xong, Triệu Vĩnh Chi quăng xe ngựa của mình ra. Hai con rồng phun lửa hắn ta không thả ra, chỉ đưa cho một chiếc xe ngựa da thú tàn tạ này.
Cửu Thiên tháo nhẫn của mình ra, chiếc nhẫn này chính là chiếc nhẫn hư không đựng đầy linh thạch không gian.
Cửu Thiên giao chiếc nhẫn vào trong tay Thập Tam, trịnh trọng nói: “Thập Tam, mọi việc dựa vào anh. Đợi khi chúng tôi ra ngoài, anh nhất định phải tiếp ứng chúng tôi”
Thập Tam nhận lấy chiếc nhẫn, gật mạnh đầu.
Cả người Triệu Vĩnh Chi đều đang run rẩy, không ngừng nhìn xung quanh, sợ ngay sau đó sẽ từ bên cạnh nhảy ra một đám luyện khí sĩ.
“Cửu Thiên công tử, cậu yên tâm. Tới lúc đó chúng tôi chắc chắn tới đón cậu. Cậu chỉ cần trả cầm chắc đồ tôi cho anh là được.
Triệu Vĩnh Chi lớn giọng nói.
Cửu Thiên gật đầu, phi thân lên xe ngựa xe thú.
Linh Bối cùng lúc nhảy ra, đi lên xe ngựa.
Cửu Thiên sững sờ liếc nhìn Thập Tam, Thập Tam lại cúi thấp đầu không nói một lời.
Linh Bối khẽ nói: “Đừng nhìn nữa Cửu Thiên. Em biết anh lén nói với Thập Tam, kêu anh ta cản em. Nhưng em nói với anh ta, nếu anh ta dám cản em, em trực tiếp chết ở trước
mặt anh ta. Bây giờ em cũng nói câu này cho anh nghe!”
Cửu Thiên lớn giọng nói: “Đây là mạo hiểm, đây là cửu tử nhất sinh em biết không? Linh Bối, em đi theo đám Thập Tam cùng nhau tới nước Thú đợi anh. Em không phải muốn tới nước Thú hay sao? Đi đi!”
Linh Bối nghiến răng kéo vạt áo của Cửu Thiên, nói: “Em càng muốn ở bên anh, sống chết có nhau.
Triệu Vĩnh Chi quay đầu liếc nhìn Cửu Thiên và Linh Bối, lớn giọng nói: “Đừng lề mề nữa. Chơi thả thính gì đấy, thời gian cấp bách! Cửu Thiên công tử, nếu cậu chết, sau này tôi nhất định báo thù cho cậu, cậu yên tâm.
Cửu Thiên thở dài một tiếng, hắn không thể thuyết phục Linh Bối. Cửu Thiên kéo tay của Linh Bối, quay đầu nói với Triệu Vĩnh Chi: “Triệu Vĩnh Chi, tuy tôi không thích anh nhưng bây giờ chỉ có thể tin anh. Nếu lần này tôi có thể sống quay về, nhất định uống rượu nói chuyện với anh
Vẻ mặt Triệu Vĩnh Chi nghiêm nghị, tay phải vỗ ngực nói: “Võ giả của nước Thú, luôn nói lời giữ lời. Cửu Thiên, tôi tin cậu có thể quay về.”
Cửu Thiên vung tay nói: “Đi thôi, Thập Tam, nhớ tới đón tôi.
Thập Tam gầm lên: “Nhất định, chủ nhân”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!