Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Võ Tôn Đỉnh Cấp - Cửu Thiên

 

CHƯƠNG 1514 

Minh hỏa, u diệm, tâm viêm, tam hỏa hợp nhất chính là dương viêm. 

Tay Cửu Thiên lật lại. Hỏa long co lại phình ra, lật qua lật lại, ngọn lửa lam sẫm trong nháy mắt lại biến về màu đỏ rực. 

Dương Viêm Đỉnh Thiên Quyết thật ra giống như luyện đan, tôi luyện ngọn lửa của riêng mình. 

Lửa chia ra ba cấp, dựa theo phân chia của Dương Viêm Đỉnh Thiên Quyết, kém nhất là minh hỏa. Thứ hai là u diệm, sau đó tâm viêm. 

Tam hỏa dung hòa một thể mới là lửa chí cao của thiên địa, chỉ từ lực lượng thiên địa tinh luyện ra, chỉ có thể tính là minh hỏa cực hạn. 

Buộc phải dùng nguyên khí của mình làm đỉnh lô, luyện hóa nó, khiến minh hỏa chuyển thành u diệm như vừa rồi. 

Sau đó dùng tâm hỏa phụ trợ, tam hỏa dung hòa thành một, trở thành đế vương trong lửa, dương viêm! 

Cửu Thiên thử dùng một chút, hắn dễ dàng chuyển ngọn lửa của mình thành u diệm. 

Nhớ năm đó khi hắn đột phá tới võ giả Nguyên Canh, ngọn lửa chuyển u diệm, hình như không phải chuyện gì khó. 

Tới bây giờ, nó càng đơn giản. 

Ngay cả tâm hỏa cuối cùng, Cửu Thiên còn có chút hiểu lờ mờ. 

Hắn cảm thấy mình hình như có cảm ngộ, nhưng lại không nắm chắc. 

Dứt khoát Cửu Thiên ngồi xuống ở trước bia đá, tĩnh tâm tham ngộ. 

Các luyện khí sĩ khác đều nhìn Cửu Thiên bằng ánh mắt kính nể. 

Cường giả luôn được người khác kính ngưỡng. 

Đám luyện khí sĩ như bọn họ chỉ cần phóng thích ra ngọn lửa có chút màu xanh lam thì coi như luyện thành cấp một rồi. Mà nếu bọn họ luyện thành, đâu thể tiếp tục ngồi ngây ở đây. Sớm đã lên tầng năm chọn pháp khí rồi. 

Cửu Thiên thật sự không biết Dương Viêm Đỉnh Thiên Quyết phân chia cảnh giới như nào. Hắn cho rằng nhất định phải luyện thành dương viêm mới tính là thành công bước vào cấp một. 

Vậy nên hắn dừng lại, quan sát kỹ công pháp, tham ngộ tu luyện. 

Dựa theo lý giải của Cửu Thiên, tâm hỏa chắc chính là lửa thần hồn của luyện khí sĩ. 

Trừ cái này ra, Cửu Thiên không nghĩ ra, còn có lực lượng gì có thể sinh ra lửa ở trong cơ thể của hắn, lại ngưng thành một thể với lửa của bên ngoài. 

Chỉ là lửa này làm sao để sinh ra? 

Cửu Thiên bắt đầu thử nghiệm các cách, ví dụ dẫn lực lượng thiên địa vào cơ thể, ví dụ hóa cường khí thành lửa truyền vào đan điền, thiêu đốt hừng hực ở trong cơ thể. 

Cũng do nhục thân của hắn mạnh mẽ, thần hồn vững chắc, đổi lại người khác tuyệt đối không dám dùng cơ thể của mình ra để thử. 

Cửu Thiên sau khi thử mấy cách thì cảm thấy vẫn không đúng lắm. 

Thần hồn vẫn không thể tự sinh ra lửa, cái này tuyệt đối không thể tính là tâm hỏa ngưng thành được! 

Đột nhiên, Cửu Thiên bỗng nhớ tới, liệu có phải giống như pháp quyết Đoạt Hồn mà hắn luyện không, cần phóng thích ra thần hồn! 

Nghĩ là làm luôn, Cửu Thiên lập tức phóng lực lượng thần hồn ra, sau đó dẫn động lửa thiên địa bao trùm cả người. 

Đột nhiên, Cửu Thiên cảm nhận được thần hồn của mình bắt đầu có chút thay đổi. 

Giống như là trong thần hồn, cũng bắt đầu ngưng thành một phù ấn lửa be bé. 

Cửu Thiên khẽ cười thành tiếng, thì ra là vậy. 

Tìm được cách, Cửu Thiên bắt đầu phóng thích toàn bộ thần hồn của mình. 

Lập tức, luyện khí sĩ ở xung quanh đều cảm thấy đột nhiên không thể nhìn thẳng cơ thể của Cửu Thiên. 

Giống như có một cỗ lực lượng mạnh mẽ đâm phát đau vào đầu của bọn họ, nhìn thêm một cái, đầu càng đau thêm một phần! 

Tuy Cửu Thiên không chủ động phóng thích ra pháp quyết Đoạt Hồn, nhưng thần hồn của hắn tự bắt đầu công kích xung quanh, chỉ là lực công kích không đủ mạnh. 

Một tầng lửa mù mịt bắt đầu xuất hiện ở trên thần hồn của Cửu Thiên. 

Cửu Thiên cười nói: “Quả nhiên chỉ là cấp một mà thôi, vẫn không khó lắm!” 

Cơ thể hơi đau nhức, Cửu Thiên cảm nhận được thần hồn của mình đã triệt để ngưng ra phù văn lửa. 

Lực lượng thiên địa ở xung quanh bắt đầu tự ngưng tụ về phía thần hồn của hắn. 

Tâm niệm khẽ động, thần hồn có thể phóng thích ra một ngọn lửa trắng đục. 

Tay trái của Cửu Thiên khua ra minh hỏa, tay phải luyện ra u diệm, ở mi tâm có một đoàn tâm viêm chuyển động. 

Ngọn lửa ba màu vừa ra, các luyện khí sĩ ở xung quanh đều ôm đầu kêu lên. 

“Lửa ba màu, vị tiền bối này sắp ngưng tụ ra dương viêm rồi!” 

“Trời ạ, nghe nói cả Hỏa gia không có mấy người có thể thật sự ngưng ra dương viêm!” 

“Vị tiền bối này là ai? Trời ạ, tôi muốn bái ngài ấy làm sư phụ” 

“Im miệng, yên lặng hết đi, làm phiền tới tiền bối, cẩn thận cái mạng nhỏ của các người!” 

Cửu Thiên nghe thấy tiếng hô của bọn họ, cũng nhìn thấy bọn họ giống như phát điên vây ở xung quanh hắn. 

Cửu Thiên có chút không hiểu, cái gì gọi là cả Hỏa gia cũng không có mấy ai ngưng tụ ra dương viêm. 

Không phải tất cả con cháu của Hỏa gia đi ra từ đây đều phải có mới đúng sao? 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!