CHƯƠNG 1569
Im phăng phắc, xung quanh yên tĩnh tới mức ngay cả hít thở cũng dừng lại trong một khoảnh khắc.
Tay Cửu Thiên giữ đan dược đang nhảy nhót, quay đầu nhìn xung quanh, phát hiện tất cả mọi người đều phóng to đồng tử ra nhìn hắn.
Cười khẽ hai tiếng, Cửu Thiên nói: “Mọi người nhìn tôi như vậy làm gì? Tôi không có nổ lò!”
Cửu Thiên nói xong thì lắc lắc viên đan dược tròn xoe trong tay.
Lúc này, tất cả mọi người xung quanh mới hoàn hồn.
Vừa rồi Tứ trưởng lão của Thủy gia khẳng định Cửu Thiên không luyện ra được đan dược, lập tức mặt đỏ tới mức sắp nhỏ ra máu.
Đám người Hỏa Chí Long lại liều mạng nuốt nước bọt.
“Đó là đan cậu ta luyện ra sao?”
“Không thể nào, cậu ta cũng không có tôi luyện dược liệu như Thủy Văn Triệu tiểu thư, cậu ta sao luyện ra được?"
Các nơi trong nước Đan Thánh, vô số luyện khí sĩ đều muốn phát điên.
Bọn họ vừa rồi luôn nhìn Thủy Văn Triệu ngưng đan, căn bản không có mấy ai chú ý tới Cửu Thiên luyện thành như nào.
“Cậu ta không phải vừa rồi ngay cả nguyên khí cũng mất kiểm soát hay sao? Đan dược này luyện ra kiểu gì?”
“Chuyện này không thể, các người nhìn mặt của cậu ta không đỏ, dáng vẻ không thở gấp, giống như luyện viên đan dược này không tốn sức lực gì vậy” “Ai vừa rồi quay lại Cửu Thiên luyện đan như nào không? Tôi mua với giá cao!”
“Ai có, mau lấy ra, tôi cũng mua!”
Nhất Trọng Thiên tới Lục Trọng Thiên, bao nhiêu luyện khí sĩ đều điên cuồng.
Thủy Văn Triệu vừa rồi mới thể hiện chỗ khó khi luyện loại đan dược này, nó cần đan pháp và bản lĩnh lớn cỡ nào mới có thể luyện chế. Nhưng sau đó, Cửu Thiên lại dễ dàng luyện thành, điều này thật sự vả mặt tất cả mọi người.
Không chỉ bọn họ, dù là năm vị trưởng lão của năm đại gia tộc thì như nào, bọn họ đều là tôn giả hàng thật giá thật. Nhưng cũng không có ai nhìn hiểu đã xảy ra chuyện gì.
Một tiên khí sư cỏn con như Cửu Thiên vậy mà làm được chuyện khiến năm vị tôn giả cảm thấy khó tin.
Chuyện này nói ra ngoài, cũng không có ai tin.
Trong đan tháp Bạch Vân, cũng chỉ có ba vị dược tôn lão giả vô cùng bình tĩnh, thản nhiên như thường.
Ông lão râu trắng nói: “Cửu Thiên, lấy ra đan dược của cậu, để chúng tôi xem thử, cậu có phải ăn bớt nguyên liệu không”
Cửu Thiên cầm đan dược đưa tới trước mặt ông lão râu trắng, đứng cùng với Thủy Văn Triệu.
Thủy Văn Triệu nhìn đan dược rõ ràng to hơn mấy lần ở trong tay Cửu Thiên, vẻ mặt kinh ngạc nói: “Anh làm sao làm được? Lẽ nào đan phương không phải kêu chúng ta tôi luyện vạn vật?”