CHƯƠNG 1742
Mắt thấy không thể tránh khỏi chiến đấu, lúc này cách đó không xa bỗng có một luồng ánh sáng lao thẳng lên trời.
Ánh sáng đen xì giống như một cột ánh sáng, sau đó là một tiếng kêu thảm thiết kèm theo.
Người đàn ông đeo mặt nạ sắt nghe thấy tiếng kêu thảm thiết này, lập tức đồng tử cũng co rút một trận.
Lực lượng trên người lập tức thu lại, lớn giọng quát đám người Cửu Thiên: “Mau đi tập hợp, đi mau đi. Chậm một bước cẩn thận cái mạng chó của các người”
Nói xong thì người đàn ông đeo mặt nạ sắt tự mình nhanh chóng bay về phía cột ánh sáng trước. Các ma tu khác cũng không nói một lời, nhanh chóng đi về phía trước.
Cửu Thiên thở phào một hơi, suýt nữa thì đánh nhau rồi. Dựa theo cách nói của Nam Cung Lệ, một khi đánh nhau, lực lượng của hắn sẽ không giấu được.
May mà lần này coi như gặp may!
Đi theo các ma tu vào bên trong, lúc này Cửu Thiên nhìn thấy đủ loại người ở xung quanh. Thậm chí còn có một số người Cửu Thiên cũng không biết có thể gọi là con người hay không.
Ví dụ, một đám kẻ mập khổng lồ giống như đống thịt vụn đắp lại, một mắt, một cánh tay, tay trái là một sợi xích sắt đen xì, kéo lê dưới đất.
Ví dụ như người đàn ông không có đầu ở đằng sau, hắn ta cưỡi một con ngựa liệt diễm, áo choàng đen trên người đều là máu, tay phải xách một thanh đại đao.
Tồn tại cổ quái kỳ lạ gì đều có thể nhìn thấy ở đây.
Hơn nữa khí tức của những người này đều không yếu, ít nhất điều là tồn tại đã nhập đạo, không có ai là kẻ yếu!
Đếm sơ, xung quanh cũng có hàng trăm tới hàng nghìn người.
Khó thể tưởng tượng, một phân đường cỏn con ở Ma Vực lại có nhiều cao thủ như này. Thì ra thế lực của ma tu mà Cửu Thiên luôn cho rằng từ sau cuộc chiến trừ ma sẽ rất
nhỏ, chắc chỉ có thể dùng từ co mình để sống để hình dung.
Nhưng bây giờ xem ra hoàn toàn không phải.
Chỉ nói riêng vực Huyết Ngưng này cũng chắc chắn không yếu hơn một đất nước. Cửu Thiên thầm phỏng đoán, vậy thực lực của tất cả ma tu trong thiên hạ sẽ lớn tới cỡ nào.
Sợ rằng không phải là cái mà hắn có thể tưởng tượng!
Cuối cùng, đám người Cửu Thiên dừng lại ở trước một tòa nhà hắc thạch.
Một cô gái mặc váy dài màu đỏ rực lơ lửng ở trên không, trên tay cô ta còn có một trái tim còn đập, bên dưới có một cái xác nằm ở đó.
Các ma tu ở xung quanh đều lần lượt giàn ra, đứng tại đó. Cửu Thiên nhìn cô gái đó thêm vài lần, đây chắc là Hỏa Nguyên thánh nữ mà ma vệ đó nói nhỉ!
Sau đó, tất cả các ma tu tập trung đông đủ.
Bỗng nhiên, một người đàn ông đeo mặt nạ sắt lớn giọng nói.
“Tham kiến đường chủ!”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!