Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Võ Tôn Đỉnh Cấp - Cửu Thiên

 

Bát Phương Tiền Thánh vỗ tay bày tỏ lòng biết ơn với sự hào phòng của Hoàn Vũ Thiên Thánh và Hỗn Độn Võ Thánh, sau đó ngồi xuống bên cạnh hai người. 

Bát Phương Tiền Thánh lấy chiếc quạt sắt ở bên hông ra, phe phẩy, đột nhiên một mùi hôi thối từ cơ thể ông ta bay về phía Hoàn Vũ Thiên Thánh và Hỗn Độn Võ Thánh. 

Hoàn Vu Thiên Thánh cau mày nói: “Bao nhiêu năm rồi sao ông vẫn còn như vậy.” 

Bát Phương Tiền Thánh nói: “Ông không vậy sao” 

Hỗn Độn Võ Thánh không muốn tham gia vào cuộc nói chuyện của hai người, bay qua bên khác ngồi. 

Lúc này, trên bục cao, một vị quan cấp cao của nước Kình Thiên đứng ra, bắt đầu giải thích tất cả quy tắc của cuộc thi đấu vạn phương chư quốc lần này, bao gồm cả nơi ở của những người tham gia thi đấu, trong mấy vòng đầu tiên võ giả tham gia thi đấu của mỗi quốc gia sẽ gặp đối thủ cùng quốc gia, vân vân. 

Cửu Thiên lắng nghe những quy tắc phức tạp này một lúc, hoàn toàn mất đi hứng thú. 

Nam Cung Lệ ở bên cạnh lấy ra một tấm thẻ bằng sắt hình đầu thú đưa cho Cửu Thiên: “Cửu Thiên huynh, đây là tư cách tham gia thi đấu của anh, bên trên đặc biệt làm cho anh” 

Cửu Thiên nhận lấy tấm thẻ, liếc nhìn. 

Mặt trước khắc hai chữ Dạ Ảnh, lật lại sẽ nhìn thấy hai chữ thập ngũ. 

Cửu Thiên cười nói: “Cái này là đại diện cho phân đường 15 hay biệt danh của tôi là thập ngũ?” 

Nam Cung Lệ nói: “Đều đúng. Tất cả các võ giả tham gia thi đầu đều lấy danh hiệu. Từ ngày mai, tất cả di thiên trận trong thành phố Kình Thiên đều được mở ra. Bên ngoài cổng thành cũng dựng đá quan thương, để ghi rõ địa điểm và thành viên tham gia thi đấu” 

Cửu Thiên gật đầu nói: “Vậy thì tốt. Đợi đến ngày mai, anh nói cho tôi biết nơi thi đấu là được rồi. Đúng rồi, chuyện tôi bảo anh điều tra, anh điều tra ra chưa?" 

Nam Cung Lệ trả lời: “Điều tra rồi, nhưng không có kết quả. Tôi hỏi tất cả phân đường, không có ai biết người mà anh miêu tả. Hoặc đây chính là một thân phận giả trong ảo cảnh, hoặc người này chưa từng xuất hiện ở các phân đường. Anh thật sự không nhớ được hắn ta tên là gì sao?” 

Cửu Thiên lắc đầu: “Không nhớ được. Chỉ sợ hắn ta cố ý để tôi không nhớ được. Đây là một người đáng sợ, mặc dù tôi không biết người mà tôi nhìn thấy trong ảo cảnh có thật sự là hắn ta hay không. Nhưng hắn ta chắc chắn rất mạnh” 

Nam Cung Lễ cau mày nói: “Còn mạnh hơn tam đại ma vương, mười vị trưởng lão sao?” 

Cửu Thiên suy nghĩ một lúc, gật đầu nói: “Đúng vậy, còn đáng sợ hơn bọn họ!” 

Nam Cung Lệ đã bắt đầu dạy trán. 

“Được rồi, tôi sẽ đi điều tra tiếp. Đúng rồi, còn một chuyện nữa, có thể anh sẽ có hứng thú. 

Nam Cung Lệ vừa nói, vừa lấy ra một viên ngọc, nhét vào tay Cửu Thiên. 

Cửu Thiên mặt không biến sắc cất viên ngọc vào trong lòng, nhỏ giọng nói: “Cái gì đây?” 

Nam Cung Lệ nói: “Không phải anh bảo tôi phái người theo dõi người của nước Đan Thánh sao, bọn họ xảy ra chuyện rồi. Bên trong là cảnh tượng mà thuộc hạ đã ghi lại.” 

Cửu Thiên nghe thấy vậy, mỉm cười nói: “Đã xảy ra chuyện? Xảy ra chuyện, rất tốt! Nghiêm trọng đến mức nào?” 

Nam Cung Lê cười nói: “Đánh với đám ma tu một trận. Hình như nguyên khí bị thương nặng, ngay cả quốc chủ của nước Đan Thánh cũng bị một đám mây mù không biết là gì đánh bị thương. Anh xem, hôm nay người của nước Đan Thánh không có ai đến!” 

Cửu Thiên vội vàng liếc nhìn bốn xung quanh, quả nhiên giống như Nam Cung Lệ nói. 

Người của nước Đan Thánh không có ai xuất hiện. 

Cửu Thiên gật đầu nói: “Đó là chuyện tốt. Như vậy, không cần sợ lúc thi đấu sẽ gặp phải người của nước Đan Thánh, sau đó bị nhận ra nữa. Nam Cung Lệ nói: “Đây đúng là một vấn đề rắc rối. Tôi đề nghị, chỉ cần gặp phải người quen biết anh, nếu như là kẻ thù, lập tức giết chết. Cửu Thiên gật đầu nói: “Hiểu rồi. Hi vọng những người kia gặp may mắn, đừng gặp phải tôi. Nếu không xem như bọn họ xui xẻo” 

Cửu Thiên và Nam Cung Lệ nói chuyện với nhau. Rất nhanh, đã giải thích xong các quy tắc. Sau đó lại có một luồng sặc sỡ, trận pháp ngưng tụ thành ánh sáng rất đẹp, lơ lửng trong không trung, sau đó nổ tung. 

Buổi khai mạc hoành tráng này kéo dài nửa giờ mới kết thúc. 

Một giờ sau, Cửu Thiên và Nam Cung lệ ngồi xe ngựa quay về phủ Đại hoàng tử. 

Cửu Thiên vừa đi vào, đã nhìn thấy Vũ Hoàng Yến chỉ huy một đám ma tu. 

Nhìn thấy Cửu Thiên và Nam Cung Lệ trở về, Vũ Hoàng Yến mỉm cười, đi lên nói: “Đường chủ, Nam Cung phó đường chủ. Thế nào rồi, đã gặp tam thánh chưa?” 

Cửu Thiên cười nói: “Gặp được rồi, tại sao cô không đi xem?” 

Vũ Hoàng Yên lắc đầu nói: “Tôi không tham gia, xem thì có tác dụng gì. Có thời gian, tôi cướp một chút đồ tốt trên người đám ma tu này vẫn hơn. 

Nam Cung Lệ lườm cô ta: “Bên cạnh còn có người, cô nói như vậy không thích hợp!” 

Vũ Hoàng Yến quay đầu nhìn đám ma tu bộ dạng quái dị bên cạnh nói: “Thế nào, tôi nói như vậy, các người dám có ý kiến?” 

Một đám ma tu lắc đầu, nở nụ cười nịnh bợ với Vũ Hoàng Yến. 

Cửu Thiên nói: “Xem ra phó đường chủ như cô cũng khá được người khác kính trọng!” 

Vũ Hoàng Yến cười, gật đầu nói: “Đương nhiên rồi. Đường chủ, ngày nào đó, tôi lại tìm anh để nói chuyện. Đúng rồi, bên phía Ngự Thú trai lại cử người đến tìm chúng ta, bây giờ đang ở trong đại đường!” 

Vũ Hoàng Yến nói xong, ném một ánh mắt quyến rũ, khiến tâm trạng Cửu Thiên phơi phới. 

Cái nàng yêu tinh này, dạo gần đây ngày càng biết quyến rũ người khác. 

Cửu Thiên nghe thấy vậy, khóe miệng cong lên, nói: “Cuối cùng cũng đến rồi, tôi đợi bọn họ lâu lắm rồi. Nam Cung huynh, dẫn Huyễn Tâm và Lê Thuận theo, đã đến lúc đưa bọn họ về nhà rồi!” 

Nam Cung Lê cười, gật đầu, nhanh chóng rời đi. 

Cửu Thiên vỗ Tiểu Hắc ở trên vai, nhỏ giọng nói: “Tiểu Hắc, mày nói xem lần này Ngự Thú trai cử ai đến? Hay là bọn họ vẫn cử một tên vô danh tiểu tốt đến. Vậy ta thật sự rất thất vọng với một trong ba thế lực lớn trong thiên hạ” 

Tiểu Hắc không muốn quan tâm đến biểu cảm của bạn, tiếp tục nằm trên vai phơi nắng. 

Cửu Thiên chắp tay sau lưng, đi vào trong đại đường. 

Khẽ hất tay, tất cả người làm đều lui ra ngoài. 

Cửu Thiên nhìn thấy hai người, một già một trẻ ở trong đại đường. 

Ông lão mặt tràn đầy sự tức giận, trên người mặc áo choàng võ. 

Chàng trai trẻ tươi cười, mặt như ngọc quý, mặc đồ đen, ngón tay thon dài đang chơi một cái phi đao. 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!