Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Võ Tôn Đỉnh Cấp - Cửu Thiên

 

Mặc dù giọng nói của Lê Nhân Long rất bình tĩnh, nhưng Cửu Thiên vẫn nghe ra chút sát ý trong giọng nói của hắn ta. 

Có thể gọi bốn chữ Dạ Ảnh đường chủ, chứng minh Ngự Thú trai đã bắt đầu điều tra kỹ lưỡng về hắn. 

Đã điều tra hắn, đương nhiên cũng phải điều tra Đại hoàng tử Nam Cung Lệ, có khả năng cả hoàng thất của nước Kình Thiên đều ở trong phạm vi điều tra. 

Đây chính là điều mà Cửu Thiên muốn. Chỉ không biết bọn họ điều tra được những gì rồi. 

Cửu Thiên khẽ cười, ngón tay đều đặn gõ lên lưng ghế, nói: “Anh thật sự hiểu rồi? Có thể nói cho tôi nghe không. 

Trong mắt Lê Nhân Long lóe lên tia sắc bén, dao bay trong tay bắt đầu lóe sáng. 

“Dạ đường chủ. Chúng tôi còn biết nhiều hơn anh nghĩ, anh nhất định phải tin tưởng điều này. Sở dĩ đến bây giờ chúng tôi vẫn chưa có động thái gì là vì không biết rốt cuộc các anh muốn làm gì. Nếu như anh có thể giúp chúng tôi giải quyết vấn đề này, tôi đảm bảo, anh sẽ bình an vô sự!” 

Nụ cười trên mặt Cửu Thiên càng tươi hơn, nhẹ nhàng nói: “Các anh cũng phải tin tưởng tôi. Đây là chuyện mà tôi vẫn đang điều tra. Được rồi, chúng ta thăm dò nhau đến đây thôi. Ngự Thú trai không khiến tôi thất vọng, quả nhiên cử một người thông minh đến. Anh là vị thống lĩnh nào của Ngự Thú trai? Hay là có chức vụ gì khác?” 

Lê Nhân Long nói: “Tôi không có chức vụ gì, chỉ có danh hiệu người đứng đầu trong đám con cháu của Ngự Thú trai thôi. Dạ đường chủ, hãy thể hiện thành ý của anh đi. Vị trưởng lão bên cạnh tôi đã hết kiên nhẫn rồi. Tôi không dám đảm bảo, lát nữa ông ấy không gặp được người có dỡ nơi này hay không đâu” 

Cửu Thiên ngẩng đầu nhìn ông lão, cười nói: “Được thôi. Đã nói đến thành ý, vậy tôi phải nói cho các anh biết, tôi không giống như các anh, tôi rất có thành ý!” 

Cửu Thiên vừa dứt lời, bên ngoài, Nam Cung Lệ đã dẫn Huyễn Tầm và những người khác đi vào. 

Vừa đi đến cửa, Huyễn Tầm đã nhìn thấy ông lão, kinh ngạc hét lên: “Sư phụ!” 

Ông lão lập tức đi nhanh đến trước mặt Huyễn Tâm, kéo cô ta sang một bên. 

Lúc này Cửu Thiên mới bừng tỉnh, hóa ra là sư phụ của Huyễn Tầm. Nhắc mới nhớ, thực ra hắn cũng đã từng gặp sư phụ của cô ta, lúc đó hắn vẫn đang tu hành ở ngọn núi phía Tây bên ngoài Cửu thành. Chớp mắt đã nhiều năm trôi qua, hắn không còn nhận ra nữa. Chả trách thấy có chút quen. 

Lê Thuận cả người bầm tím, khoảng thời gian này ở chỗ Cửu Thiên đã chịu không ít cực khổ. 

Mặc dù Nam Cung Lệ hạ lệnh không thể giết chết hắn ta, cũng không thể đối xử tàn ác với hắn ta. Nhưng những ma tu kia luôn có cách để trêu chọc hắn ta. 

Bây giờ, trông Lê Thuận đã không còn dáng vẻ ngạo mạn lúc vừa mới đến phủ Đại hoàng tử nữa. 

Bước lên, cả người run lẩy bẩy giống như lên cơn co giật. 

Nhìn thấy Lê Nhân Long, nước mắt lập tức rơi xuống. 

Quỳ xuống đất, nói: “Đại ca, cuối cùng huynh cũng đến rồi! Huynh cứu độ đi!” 

Lê Thuận khóc nức nở, Lê Nhân Long nhìn thấy vậy nhưng vẫn không nhíu mày. 

Cửu Thiên ở bên cạnh nói: “Yên tâm, không thiếu tay, không thiếu chân. Đưa về dạy dỗ thật tốt, làm người đừng có ngạo mạn như vậy. Chạy đến chỗ tôi làm loạn, xem như hắn ta đen đủi” 

Lê Nhân Long nhìn Cửu Thiên với ánh mắt phức tạp, lúc này hắn ta thật sự không hiểu rốt cuộc Cửu Thiên là người như thế nào. 

Ở bên cạnh, ông lão đang cẩn thận kiểm tra tình trạng cơ thể cho Huyễn Tầm, sau đó hỏi: “Huyễn Tầm, khoảng thời gian này con đã phải chịu khổ rồi, mau theo sư phụ về, không thể ở đây nữa. 

Huyễn Tâm kinh ngạc nói: “Sư phụ, con đã ở đây rất lâu rồi. 

Huyễn Tầm đột nhiên nhìn Cửu Thiên, có chút không hiểu. 

Cửu Thiên cười nói: “Huyễn Tầm, trở về với sư phụ của cô đi. Có thời gian tôi sẽ đến Ngự Thú trai thăm cô” 

Huyễn Tâm lắc đầu nói: “Không, tôi không muốn trở về. Trở về lại bắt tôi gả cho người khác, tôi không trở về đâu!” 

Lê Nhân Long cao giọng nói: “Yên tâm, không gả nữa, cô nói không gả thì sẽ không gả. Lê Nhân Long tôi hứa với cô. Theo chúng tôi về trước đã!” 

Huyễn Tầm nghe thấy vậy thì sững sờ, cô ta biết cái tên Lê Nhân Long này. 

Huyễn Tầm ngẩng đầu lên nhìn sư phụ, nói: “Thật sao?” 

Ông lão gật đầu nói: “Thật. Đại công tử đã nói còn giả được sao. Tất cả đều nghe theo ý của con, không gả thì không gả. Nghe sư phụ khuyên một câu, trở về với chúng ta. Xem như sư phụ cầu xin con!” 

Ánh mắt Huyễn Tầm trở nên phức tạp, đột nhiên nghiến răng nói: “Được, con trở về. 

Ông lão nghe thấy vậy thì cảm thấy vô cùng vui mừng, kéo Huyễn Tầm đi ra ngoài. 

Lúc này, Huyễn Tầm đột nhiên dừng lại, khuôn mặt đỏ ửng, nhìn Cửu Thiên nói: “Đợi đã, tôi còn chuyện muốn nói với cậu. 

Cửu Thiên kinh ngạc nói: “Chuyện gì?” 

Huyễn Tầm đột nhiên vẫn về góc áo của mình, khuôn mặt giống như bị thiêu đốt, lớn tiếng hét lên: “Cậu nhất định phải đến thăm tôi!” Cửu Thiên hơi hé miệng, mờ mịt trả lời: “Được” 

Huyễn Tầm lập tức quay người chạy ra ngoài, Tiểu Vân ở bên cạnh vội vàng đuổi theo. 

Lê Nhân Long vẫy tay với Lê Thuận nói: “Đệ cũng đi đi!” 

Lê Thuận nghe thấy vậy, vội vàng bò dậy, chạy ra ngoài, sợ chậm một bước sẽ không đi được. 

Cửu Thiên cười haha, nói: “Người của Ngự Thú trai các anh cũng rất thú vị” 

Lê Nhân Long từ từ đứng dậy, vẻ mặt phức tạp. 

“Anh rốt cuộc là người như thế nào?” 

Lê Nhân Long hỏi Cửu Thiên. 

Cửu Thiên thờ ơ nói: “Vấn đề này, tốt nhất anh đừng hỏi. Tôi cũng không nói, có lẽ đến một lúc nào đó, anh sẽ biệt thôi. Tôi vẫn nói câu kia, tốt nhất các anh hãy tin tưởng tôi. 

Lê Nhân Long nhìn Cửu Thiên, im lặng không nói gì. 

Cửu Thiên cũng nhìn hắn ta, tia sáng trong mắt đột nhiên lóe lên. 

Đúng lúc này, Lê Nhân Long đột nhiên giơ tay ra, cổ tay rung một cái, một phi đao mang theo tia sáng màu xanh da trời lao thẳng về phía má của Cửu Thiên. 

Phi đao đi đến đâu, nơi đó đều không còn gì. 

Bên trong đại đường, tất cả bàn ghế đột nhiên nổ tung, mảnh vụn bay đầy trời. 

Bên ngoài đại đường, thời tiết đột nhiên thay đổi, tiếng sấm vang lên. 

Trong nháy mắt, tâm trạng của Cửu Thiên lại có chút dao động. 

Giây tiếp theo, ánh sáng màu xanh da trời bị ngọn lửa chặn lại. Mặt đất bên trong căn phòng nổ tung, gió thổi rất mạnh. 

Bùm! 

Trên mặt đất xuất hiện một cái hố sâu, hai tia sáng một đỏ một lam đột nhiên biến mất. 

Trong nháy mắt, đã yên tĩnh trở lại, chỉ còn lại đống đổ nát trong đại đường. 

Cửu Thiên vẫn ngồi ở đó, vẻ mặt bình tĩnh. 

Phi đao trong tay Lê Nhân Long vẫn còn, lúc nãy hắn ta không ném ra, chỉ ném ra một đường khí đao mà thôi. 

Lê Nhân Long mỉm cười, nhìn Cửu Thiên: “Công pháp rất tốt, bây giờ tôi có chút tin tưởng anh rồi. 

Cửu Thiên cười nói: “Anh không nên thiển cận như vậy. Lúc nãy nếu anh ném đao ra, nói không chừng còn có thể thăm dò được nhiều hơn. 

Lê Nhân Long lắc đầu nói: “Không cần thiết. Hôm nay tôi không muốn xuất đao” 

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!