Vừa dứt lời, cả hội trường lập tức xôn xao!
Vô địch trong thế hệ thanh niên?
Dám nói ra lời này trước mặt bao nhiêu cường giả như vậy, tên Bạch Phi Vũ này đúng là quá ngông cuồng!
"Vậy nếu nhà họ Trương ta nhất quyết muốn phá bỏ quy tắc này thì sao?"
Lão bộc hộ đạo nhà họ Trương không cam lòng nói.
Bụp!
Ma Chủ vung một chưởng đánh bay lão bộc hộ đạo của nhà họ Trương, lạnh lùng nói: "Thiên hạ này, có mấy ai dám lớn tiếng phá bỏ quy tắc của Ma Thần tộc ta? Nể tình ngươi đang đau buồn, xem như nhất thời hồ đồ! Nhưng nếu còn tái phạm ... thì chôn thân tại đây đi!"
Lão bộc hộ đạo của nhà họ Trương nghe vậy, lảo đảo đứng dậy khỏi mặt đất, lau vết máu nơi khóe miệng, không nói gì thêm, xoay người rời đi.
Ngay khoảnh khắc bóng dáng biến mất, lão trầm giọng đáp lại: "Ma Chủ, chuyện hôm nay ta sẽ bẩm báo đầy đủ với gia tộc! Về hậu quả ra sao, ta không muốn nói nhiều!"
Bụp!
Ma Chủ lại vung một chưởng vào bóng tối vô tận!
“A !!! ”
Lão bộc hộ đạo nhà họ Trương lập tức hét thảm một tiếng,
Sau đó ... mọi thứ lại trở về yên lặng!
Đám sinh linh Ma Thần tộc xung quanh đều nhếch môi cười lạnh, không hề tỏ vẻ kinh ngạc.
Dám đe dọa Ma Chủ ngay tại tộc địa của Ma Thần tộc?
Đúng là không biết sống chết!
“Ông giết ông ta rồi?"
Lâm Phong hỏi.
"Chỉ dạy cho một bài học nhỏ thôi."
Ma Chủ lắc đầu trả lời.
“Ông ta nói vậy rồi, ông còn không giết?"
Lâm Phong hơi ngạc nhiên.
“Nếu ta giết hắn, Ma Thần tộc ta sẽ phải gánh hậu quả thay ngươi! Không giết, thì phiền phức sau này là chuyện của ngươi, hiểu không?"
Ma Chủ liếc nhìn Lâm Phong.
Lâm Phong cười nhạt, không nói gì thêm.
"Đi theo ta, ta có chuyện muốn hỏi ngươi!"
Ma Chủ để lại một câu, rồi xoay người bước vào màn đêm nơi xa.
Lâm Phong khẽ nheo mắt, trong lòng bỗng dâng lên một cảm giác bất an.
Chẳng lẽ có liên quan đến Ma Lị?
Ngập ngừng một chút, cuối cùng Lâm Phong vẫn nghe lời, bước theo sau.
Rất nhanh, hai người, một trước một sau đã đến một tòa kiến trúc cổ.
Bên trong công trình rộng chừng ba bốn chục mét vuông, hai bên có treo vài chiếc đèn dầu luôn sáng, ngọn lửa khẽ lay động, không rõ dùng loại dầu gì mà lại tỏa ra một mùi hương nhè nhẹ, lan khắp không gian.
Mùi hương này thanh khiết, khiến người ngửi thấy cảm thấy dễ chịu, làm Lâm Phong có phần ngây người.
Nhưng chỉ ngay sau đó, anh lập tức tỉnh táo hoàn toàn.
Bởi vì anh nhìn thấy Ma Lị đang ngồi ngay chiếc ghế phía trên, lạnh lùng nhìn thẳng về phía anh.
"Không phải chứ ... đừng nói là thật sự đi mách lẻo rồi!"
Lâm Phong khổ sở cười thầm trong bụng.
"Ngồi đi!"
Ma Chủ ngồi xuống chiếc ghế gỗ lim lớn ở vị trí chủ tọa, ra hiệu cho Lâm Phong cũng ngồi xuống.
Lâm Phong vừa mới ngồi, thì đã nghe thấy giọng nói lạnh lẽo của Ma Lị vang lên: "Cha, giet han giup con!"
"Không vội!"
Ma Chủ lắc đầu trả lời.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!