Rất nhanh sau đó.
Gương mặt của Tuyết Hồng Dao đã sưng vù, khóe miệng rỉ máu, trông vô cùng đáng sợ!
Bà ta thật sự đã sợ đến mức ngây người rồi!
Thân là một đại yêu vạn năm, chưa từng có ai dám bắt nạt bà ta đến mức này
hết!
Lâm Phong thì lại có chút kinh ngạc.
Mấy cái tát vừa rồi, anh không hề nương tay chút nào, toàn là những cú vả đầy uy lực.
Nếu là người thường, đừng nói là mặt, có khi cả cái đầu cũng bị anh đánh cho nát bét rồi.
Thế mà mặt của Tuyết Hồng Dao chỉ hơi sưng lên một chút thôi ư?
Đúng là đại yêu vạn năm, thực lực Độ Kiếp hậu kỳ có khác!
Dù đang trong trạng thái suy yếu, thể chất của bà ta cũng không phải thứ mà người thường có thể so bì!
Lâm Phong không khỏi thầm cảm thán.
“Tôi hỏi bà lần cuối, có phục không?"
Lâm Phong lạnh lùng hỏi.
Tuyết Hồng Dao căm hận nhìn chằm chằm Lâm Phong, đôi mắt đã ươn ướt.
Một nữ tôn cái thế, một đại yêu vạn năm ...
Bây giờ lại sắp khóc đến nơi rồi!
Càng nghĩ càng thấy tủi thân, càng nghĩ càng thấy uất ức!
Nếu tối qua bà ta cẩn thận hơn một chút, thì đâu đến nỗi bị tên nhãi thối tha trước mặt này đè ra làm càn?
Lùi một bước mà nói, nếu vừa rồi bà ta không vội vàng báo thù mà trực tiếp bỏ chạy, thì cũng đâu đến nỗi bị ăn nhiều bạt tai như vậy!
“Tên nhãi thối tha, những gì hôm nay ngươi làm với ta, ngày sau ta nhất định sẽ trả lại gấp ngàn vạn lần!”
Tuyết Hồng Dao nghiến răng nghiến lợi nói một câu.
Ngay sau đó, Lâm Phong cảm nhận được một luồng năng lượng bí ẩn không thể lường được ập đến.
Thân hình yêu kiều của Tuyết Hồng Dao bỗng hóa thành vô số bông tuyết rồi tan biến ngay trước mắt hắn ...
“Thân thể hoa thành hoa tuyết, vô ảnh vô hình, lẽ nào đây là thần thông bản mệnh của Tuyết Yêu?"
Lâm Phong khẽ nheo mắt, lẩm bẩm.
Đúng là đại yêu vạn năm có khác.
Dù đã rơi vào trạng thái suy yếu, cung khong phải là đoi thủ ma anh co thể dễ dàng giải quyết ...
Nhưng điều này cũng bình thường, những kẻ có thể bước vào Độ Kiếp Kỳ, có mấy ai là dạng tầm thường đâu?
Huống chi Tuyết Hồng Dao còn là Độ Kiếp hậu kỳ!
Lúc này, Ma Lị đứng bên cạnh chứng kiến tất cả đã không thể giữ được bình tĩnh nữa.
Cô ấy vừa kinh ngạc vừa vui mừng chạy đến bên Lâm Phong, véo nhẹ vào cánh tay anh, phấn khích nói:
"Anh Lâm, sao bây giờ anh lại trở nên mạnh như vậy!"
“Chủ yếu là do bà ta đã yếu đi rất nhiều thôi ... "
Lâm Phong đáp.
"Thảo nào! Tôi đã nói mà ... mụ già đó là Độ Kiếp hậu kỳ, rất nhiều Cổ tổ trong tộc tôi cũng phải kiêng dè ả ... Nhưng Anh Lâm có thể ép ả phải bỏ chạy như thế kia, cũng đã rất lợi hại rồi!"
Ma Lị nói, vẻ mặt đầy sùng bái.
Nhìn gương mặt xinh xắn như búp bê sứ của Ma Lị, Lâm Phong suy nghĩ một lát rồi hỏi:
"Mối quan hệ giữa cô và Tuyết Hồng Dao có vẻ rất tệ nhỉ?"
Ma Lị ngẩn người, rồi đáp với vẻ mặt đau buồn:
“Cái chết của mẹ tôi chính là do một tay ả gây ra!"
Qua lời kể đứt quãng của Ma Lị, Lâm Phong cũng dần hiểu được ngọn ngành câu chuyện.
Mẹ của Ma Lị là mối tình đầu của Ma Chủ, vốn dĩ hai người rất yêu thương nhau. Nhưng sau đó Tuyết Hồng Dao gia nhập Ma Thần Tộc, vì để tranh sủng, ả đã ra tay trừ khử mẹ của Ma Lị ...
“Nguyện vọng lớn nhất đời tôi, chính là có thể báo thù cho mẹ!"
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!