Lâm Phong hoàn toàn cạn lời.
Anh đúng là chịu thua cái lão già lắm trò Ma Dạ này ...
"Ba ơi!" Ma Dạ đột nhiên réo lên.
Lâm Phong: " ... "
"Chuyện ta vừa nói, cậu cứ suy nghĩ kỹ đi nhé."
Ma Dạ dường như cũng biết màn trình diễn của mình hơi gây sốc, nên sau khi để lại câu nói đó, ông ta bèn vội vã rời đi.
Lâm Phong nhìn theo bóng lưng Ma Dạ, khẽ chau mày.
Anh cảm thấy có gì đó không ổn.
Một lão quái vật như thế, không thể nào có đầu óc ngu ngốc đến vậy được!
Ông ta sẽ không gọi anh bằng ba chỉ để kéo gần quan hệ, trong đó chắc chắn phải có một nguyên nhân sâu xa hơn!
Rốt cuộc là vì cái gì?
Không lâu sau khi Ma Dạ rời đi, một người phụ nữ mặc chiếc váy dài đen bó sát người, thân hình uyển chuyển quyến rũ, gương mặt vừa yêu mị vừa diễm lệ cũng bước vào phòng của Lâm Phong.
Người này không ai khác, chính là một trong những thiên tài của Ma Thần Tộc, Ma Tú!
Ma Tú dùng thần niệm quét một vòng, thấy xung quanh không có ai, bèn vội vàng đóng cửa phòng lại, mỉm cười ngồi xuống bên cạnh Lâm Phong.
Ngửi thấy mùi hương quyến rũ đến nao lòng tỏa ra từ người Ma Tú, Lâm Phong không khỏi có chút xao động.
Anh phát hiện ra phụ nữ của Ma Thần Tộc dường như ai cũng mang trên mình một loại hương thơm cao cấp như vậy, rất dễ dàng khơi gợi ham muốn của đàn ông.
Ma Lị cũng thế, mà Ma Tú cũng vậy ...
"Lâm Phong, lâu rồi không gặp."
Giọng Ma Tú ngọt như mía lùi, khiến xương cốt người nghe như muốn mềm nhũn.
'Hôm qua chúng ta mới gặp nhau mà?"
Lâm Phong chẳng hề bị lay động.
Đám người của Ma Thần Tộc này ai cũng lòng lang dạ sói, chẳng có kẻ nào tốt đẹp.
Thấy vậy, Ma Tú bèn vòng cánh tay trắng ngần như ngó sen của mình qua vai Lâm Phong, phả hơi thở nóng rực vào tai anh rồi thì thầm:
"Hiện giờ Tháp Thiên Ma gần như đã bị phá hủy, cậu lại còn bị ả yêu nữ Tuyết Hồng Dao kia để mắt tới, tình hình của cậu không mấy lạc quan đâu!"
"Làm ơn bỏ hai cái tay heo của cô ra khỏi vai tôi."
Lâm Phong liếc nhìn Ma Tú.
Nghe những lời này, một tia lạnh lẽo thoáng qua trong mắt Ma Tú, nhưng ả đã nhanh chóng khôi phục lại vẻ mặt bình thường.
Ả giả vờ như không có chuyện gì xảy ra, thu tay về, tự rót cho mình một tách trà, vừa nhấp môi vừa chậm rãi nói:
"Lâm Phong, cậu cũng là người thông minh nên ta cũng không nhiều lời vô ích nữa. Hợp tác với ta, ta đảm bảo cậu sẽ bình an vô sự!"
"Đảm bao toi bình an vô su? Đảm bao bang cach nào?"
Lâm Phong cười khấy.
"Tuyết Hồng Dao là tu giả Độ Kiếp hậu kỳ, không có ai giúp đỡ, cậu nghĩ mình có thể sống sót dưới tay ả sao?"
Ma Tú trưng ra vẻ mặt kiêu ngạo, tiếp tục nói:
"Ngoài ra, cậu còn nhớ Trương Bách Luân mà cậu đã giết trước đây không? Nói thật cho cậu biết, nhà họ Trương vì cái chết của gã mà nổi trận lôi đình, đã phái một thiên tài nằm trong top năm mươi của bảng xếp hạng Thiên tài Linh Giới đến đây, đi cùng còn có một trưởng lão tu vi Độ Kiếp sơ kỳ. Mục đích của bọn họ chính là tìm cậu báo thù!"
"Cậu còn từng tát Ma Chuẩn một cái, sau đó Ma Chuẩn đã bế quan, giờ đã có đột phá lớn, sau này tên đó chắc chắn cũng sẽ tìm cậu trả thù!"
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!