Điều này khiến tâm trạng của anh có chút suy sụp, một cảm giác bất lực sâu sắc dâng lên trong lòng.
Ngoài ra, Lâm Phong cũng luôn để ý đến đạo thần niệm bí ẩn lúc trước. Mặc dù Vương Tề Phi đã xuất hiện và nói chen vào, nhưng anh vẫn cảm thấy chủ nhân của đạo thần niệm đó là một người khác ...
Va co le, chủ nhan cua than niem đo co lien quan đen su mat tích của Trần Y Nặc ...
......
Giữa Băng Xuyên Tuyết Nguyên, gió bắc gào thét, tuyết lớn bay lả tả, tầm nhìn chưa đầy trăm mét!
"Tạch tạch tạch~"
Nhóm ba người Lâm Phong, Rồng ngốc va Tieu Luyến Luyến đang chậm rai bước đi trên nền tuyết.
Mấy ngày tìm kiếm liên tục khiến cả ba đều có chút mệt mỏi.
Đây không phải là sự mệt mỏi về thể xác, mà là một sự giày vò về tinh thần!
"Ba ơi, mẹ thật sự không còn nữa ạ?"
Tiểu Luyến Luyến buồn bã hỏi.
Lâm Phong lựa lời một lúc rồi mới đáp lại:
"Mất tích có lẽ là kết quả tốt nhất rồi. Nếu thật sự tìm thấy thi thể, ngược lại mới càng đau lòng. Ít ra bây giờ chúng ta vẫn còn một tia hy vọng!"
"Vậy tức là mẹ vẫn còn sống, chỉ là đang ở một nơi nào đó mà chúng ta không tìm thấy thôi đúng không ba!"
Tiểu Luyến Luyến đột nhiên phấn chấn hỏi.
Lâm Phong gật đầu thật mạnh.
Nghe thế, Tiểu Luyến Luyến dường như đã lấy lại được toàn bộ tinh thần, gương mặt nở nụ cười rạng rỡ như hoa.
Thấy cảnh này, Rồng ngốc đứng bên cạnh chỉ biết thầm thở dài.
Một người bình thường ở trong môi trường âm mấy chục độ thế này, khả năng sống sót gần như bằng không, trừ khi thật sự có cao nhân ra tay cứu giúp ...
"Lâm Phong, cũng đến lúc rồi! Chúng ta nên đi làm chuyện chính thôi!"
Rồng ngốc lên tiếng.
Lâm Phong đương nhiên biết Rồng ngoc đang noi đen chuyen về chiếc quan tài đồng dưới lòng đất, anh liền gật đầu:
"Đung là nên đi xử lý chuyện bên đó rồi!"
Cách đó vạn dặm, có một màn sáng hình bán nguyệt khổng lồ lặng lẽ đứng sừng sững giữa vùng tuyết trắng.
Man sáng cao chọc trời, trải rộng không biết bao nhiêu dặm.
Trên màn sáng có những phù văn thần thánh được khắc sâu hiển hiện, những tia điện lưu đáng sợ lóe lên. Chỉ riêng khí tức tỏa ra đã khiến những người bên ngoài màn sáng tim đập chân run, cảm thấy vô cùng khó chịu!
Đây chính là nơi có chiếc quan tài đồng dưới lòng đất, và cũng là khu vực bí ẩn nhất của vùng Băng Xuyên Tuyết Nguyên hiện tại!
Lúc này, nhóm ba người Lâm Phong cũng đã đến gần, đứng trong đám đông ồn ào, lặng lẽ quan sát màn sáng ...
"Một tầng kết giới trận pháp, ngăn cách cả hư không, khiến người ta khó mà nhìn rõ sự vật bên trong! Xem ra cái gọi là quan tài đồng dưới lòng đất này đúng là không đơn giản chút nao!"
Rồng ngốc chậm rãi nói.
Lam Phong thu đua tay cham vao man sang, khong ngo tay minh lai xuyen thẳng qua, anh kinh ngạc thốt lên:
"Không có chút lực cản, có thể vào bất cứ lúc nào!"
"Đừng vội, nhiều người như vậy mà chỉ dám đứng ngoài xem, chắc chắn phải có lý do! Cứ hỏi cho rõ ràng rồi tính!"
Rồng ngốc ghé tai nói nhỏ.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazz.me. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!