“Mẹ nó!"
Nhìn bộ dạng màu mè hoa lá hẹ của Thái Bỉnh Quyền, đám đông xung quanh ghen tị đến mức méo cả ruột gan!
Tất cả những người có mặt ở đây, cùng vô số độc giả đang đọc những dòng này, có ai ma khong đep trai hon Thai Bỉnh Quyen, có ai ma không co "ky nang" tốt hơn hắn?
Nhưng tại sao Thánh Nữ Dao Quang lại cứ hết lần này đến lần khác phải tìm cái gã Thái Bỉnh Quyền đó chứ?
Thấy Thánh Nữ Dao Quang đã tiến đến gần, Thái Bỉnh Quyền nhẹ nhàng phẩy chiếc quạt lông vũ trong tay, nho nhã cười nói:
“Không biết Thánh nữ tìm tại hạ có việc gì ... "
Hắn còn chưa kịp dứt lời.
"Vụt~"
Thánh Nữ Dao Quang lướt qua vị trí của Thái Bỉnh Quyền, đi thẳng đến, ngồi xuống ngay bên cạnh Lâm Phong.
Trong phút chốc, một làn hương thơm thoang thoảng phả vào mũi Lâm Phong, khiến anh không nhịn được mà ngáp một cái ...
“Hả?"
Tất cả mọi người có mặt tại hiện trường đều ngây ra như phỗng!
Chuyện quái gì thế này?
Sao Thánh Nữ Dao Quang lại ngồi cạnh Lâm Phong?
“Cậu làm gì ở đây?"
Thánh Nữ Dao Quang nghiêng đầu nhìn Lâm Phong, giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng.
"Cắn hạt dưa."
Lâm Phong đáp.
“Nghiêm túc đi!"
Thánh Nữ Dao Quang khẽ nhíu mày.
“Giết người!"
Lâm Phong đổi sang một lý do khác.
“Giết người?"
Khóe miệng Thánh Nữ Dao Quang giật giật, hoàn toàn không thể hiểu nổi suy nghĩ của Lâm Phong ...
“Đúng vậy, đã giết một tên rồi! Lát nữa có thể sẽ giết thêm nhiều tên nữa."
Lâm Phong vươn vai, thản nhiên nói.
"Ví dụ?"
“Tất cả những kẻ có mặt ở đây đều có khả năng bị tôi xử lý, tùy tâm trạng thôi ... ”
Lâm Phong trả lời.
Thánh Nữ Dao Quang im lặng một lúc, không nói thêm lời nào, trực tiếp đứng dậy rời đi, chọn một vị trí khác ngồi xuống.
Chứng kiến cảnh này, đám đông đang có mặt vừa kinh ngạc vừa tức giận.
Kinh ngạc vì Lâm Phong lại dam co ý đo với tat cả bọn họ ...
Tức giận vì Lâm Phong quá ngông cuồng, chẳng coi ai ra gì!
Lâm Phong thật sự nghĩ mình đã vô địch thiên hạ rồi sao?
"Lâm Phong chó chết!"
Thái Bỉnh Quyền siết chặt nắm đấm, nghĩ lại cảnh mình làm màu lúc nãy mà chỉ muốn đào một cái lỗ chui xuống cho đỡ nhục.
“Cộp cộp cộp~"
Ngay lúc này, lại có thêm một người nữa xuất hiện ở cửa!
Vừa nhìn thấy ngưoi đen, đồng tử của moi ngưoi đeu co rut lại, cả hiện trường tức khắc im phăng phắc.
Đó chính là Thiếu miếu chủ của Thánh Miếu Thái Sơ.
Thiếu miếu chủ vẻ mặt lạnh lùng, hoàn toàn phớt lờ ánh mắt kính sợ của đám đông. Hắn liếc nhìn Lâm Phong một cách đầy ẩn ý, sau đó mới chọn một chỗ gần Thánh Nữ Dao Quang ngồi xuống, nhắm mắt dưỡng thần.
Ngay khi hắn vừa ngồi xuống, trong sân lập tức vang lên những tiếng bàn tán khe khẽ.
"Là Thiếu miếu chủ của Thánh Miếu Thái Sơ!"
“Đây là một nhân vật siêu cấp đáng gờm đấy, nghe nói hắn cực kỳ tàn nhẫn, những kẻ đắc tội với hắn về cơ bản đều bị diệt cả nhà ... "
"Suyt ... Ngươi chán sống rồi à? Dám nói những lời như vậy ... "
“Vút~"
Đúng lúc này, một luồng sáng rực rỡ từ chân trời bắn tới!
Thấp thoáng có thể thấy đó là một người đàn ông trẻ tuổi mặc áo lam. Sau lưng người này có đeo một cây đinh ba phiên bản thu nhỏ, trông không được hoành tráng lắm ...
“Âm!"
Ngay khoảnh khắc người đàn ông áo lam đáp xuống, một luồng khí tức kinh khủng lập tức quét ra, khiến không gian xung quanh xuất hiện những vết nứt như mạng nhện!
Một siêu cường giả đến từ Hải Thần Tộc!