Đáp lại chỉ là sự im lặng.
Trong lòng Lâm Phong bất giác thở dài.
Tuy Tiểu Tháp thường ngày mồm mép cay nghiệt, dáng vẻ lúc nào cũng lêu lổng cà lơ phất phơ, nhưng lúc then chốt lại rất đáng tin cậy.
Lần này nếu không phải Tiểu Tháp nhắc nhở, e là bản thân anh rất có khả năng đã mất mạng rồi.
"Con đường vô địch vốn lắm ghập ghềnh sóng gió. Thiên Kiếp Lục Cửu đã khủng khiếp đến thế, cái gọi là Thiên Kiếp Cửu Cửu đối với mình e là cục diện chắc chết, dù có thánh vật như Băng Tuyết Chi Tâm cũng chẳng ăn thua."
"Nhất định phải thận trọng, thận trọng rồi lại phải thận trọng; nếu không thật sự cần thiết thì tuyệt đối không được tùy tiện độ Thiên Kiếp Cửu Cửu."
Lâm Phong thì thầm một luc, trong đầu lại hiện lên "Tinh Vẫn Thạch" mà Tiểu Tháp đã nhắc tới trước khi chìm vào giấc ngủ.
Đây rốt cuộc là vật gì?
"Thôi mặc kệ, việc cấp bách bây giờ là phải củng cố căn cơ. Thực lực tăng lên là chuyện tốt, nhưng cũng cần phải thích nghi, neu không khống chế nổi thì tất cả chỉ là lý thuyết suông."
Nghĩ đến đây, Lâm Phong ngồi xếp bằng giữa tinh không, khép mắt điều tức.
Bằng mắt thường cũng thấy rõ, quanh người anh có vô số tinh vân luân chuyển, hàng tỷ tinh tú lơ lửng, khiến khoảnh khắc này Lâm Phong như hóa thành tâm điểm của cả vũ trụ.
Cùng lúc đó, sâu trong Băng Xuyên Tuyết Nguyên, bầu không khí nặng nề đến nghẹt thở.
Đã bảy ngày.
Kể từ khi Lâm Phong độ kiếp để bước vào Hợp Thể Cảnh, đã tròn bảy ngày.
Trong bảy ngày này, động tĩnh bên ngoài càng lúc càng lớn, cường giả các phương lần lượt ra tay, luyện hóa hư không, điều động Đại Đạo, khiến năng lượng của trận pháp gần như suy yếu với tốc độ có thể thấy bằng mắt thường.
Mà một khi trận pháp sụp đổ, toàn bộ Băng Tuyết Nhất tộc sẽ rơi vào tuyệt cảnh, không còn đường cứu vãn.
"Thời gian trôi nhanh thật, đã bảy ngày. Không biết tiểu sư đệ ra sao rồi?"
Trong đại sảnh, Gia Cát Tiểu Minh lẩm bẩm, vẻ lo âu hiện rõ trên mặt.
Anh ga từng dùng toán thuật Tiên Thiên để suy diễn, nhưng con đường phía trước bị sương mù thời gian che phủ, trắng xóa một vùng, hoàn toàn không thể tính ra dù chỉ một tia manh mối.
Điều đó cho thấy thiên kiếp Lâm Phong đang độ vượt xa sức tưởng tượng, cho nên mới bị Thiên Đạo che giấu, không cho người ngoài dò xét.
"Tuy lời ta kho lọt tai, nhưng nhìn từ cổ chí kim, trừ cái gọi là Cửu Cửu Thành Tiên Kiếp, ta chưa từng thấy ai độ kiếp suốt bảy ngày bảy đêm. Trong cổ tịch cũng chưa từng ghi chép lại chuyện như vậy."
Tiểu sư thúc của gia tộc Thủ Lăng chậm rãi nói.
"Ông nói bậy bạ gì thế. Ba con vô địch thiên hạ, sao có thể bị một thiên kiếp cỏn con cản lại? Các người chẳng hiểu gì hết." Tiểu Luyến Luyến tức giận nói.
"Tôi cũng tin anh Lâm sẽ vượt kiếp thành công ... " Ma Lị khẽ đáp.
"Tiểu sư thúc, anh Lâm không giống người thường, anh ấy là thiên kiêu cái thế ... " Hiên Viên Chỉ Nhược cũng hiếm hoi lên tiếng phản bác.
Thấy ba cô gái đồng loạt lên tiếng, những người khác chỉ khẽ lắc đầu, không muốn tranh luận thêm về đề tài này.
Bởi quả thực chẳng có gì để tranh cãi.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazz.me. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!