"Nhị hoàng tử, theo ý ngài thì giờ nên làm thế nào?" Có người lên tiếng hỏi.
"Tôi muốn nghe ý kiến chả mọi người trước. Ai có ý kiến cứ nói ra, góp trí thành mưu ... " Gia Cát Tiểu Minh đáp.
Mọi người trong sảnh nghe vậy chỉ nhìn nhau, không ai lên lời.
Quả thật.
Lúc này bên ngoài đã bị cường giả các đại thế lực phong tỏa kín mít, ngoài việc chờ vị đại nhân trong quan tài đồng xuất thế thì hoàn toàn không còn cách nào khác.
"Nếu các người mời được mấy vị Thủ Giới Nhân của Đại Hạ tới trợ giúp, biết đâu có thể giải nguy lần này."
Lúc này, Rồng Ngốc bỗng lên tiếng.
"Không thực tế. Nếu mấy vị tiền bối ấy thật sự đến, chắc chắn sẽ kéo theo những cường giả càng đáng sợ hơn, cục diện sẽ càng khó kết thúc cho êm."
"Đến khi đó, cho dù vị đại nhân trong quan tài đồng có tỉnh lại, cũng khó lòng phá cục."
Gia Cát Tiểu Minh lắc đầu nói.
Nghe vậy Rồng Ngốc chau mày, không nói thêm.
"Còn ý kiến nào khác không?"
Gia Cát Tiểu Minh nhìn sang những người khác.
Cả sảnh lặng như tờ, tĩnh đến mức nghe rõ tiếng thở của nhau.
"Nếu đã vậy thì làm theo kế hoạch của tôi."
Gia Cát Tiểu Minh nói.
'Kế hoạch gì?"
Mọi người lập tức phấn chấn.
"Năm xưa các đại thần tộc vây công Băng Tuyết Nhất tộc vì mục đích gì? Bởi có lời đồn tộc chúng ta cất giấu bí mật thành tiên, vậy nên chúng ta có thể lợi dụng chuyện này."
Gia Cát Tiểu Minh ngừng một nhịp, rồi nhấn từng chữ:
"Đến lúc bọn họ từ bên ngoài xông vào, chúng ta nhất định phải thống nhất một lời."
"Cứ nói rằng trong chiếc quan tài đồng dưới lòng đất cất giấu bí mật thành tiên, và quan tài tuyệt đối không được dùng ngoại lực cưỡng ép phá mở ra, nếu không sẽ phá huỷ bí mật thành tiên này."
"E không đơn giản thế đâu? Đám đại nhân vật ngoài kia đâu phải kẻ ngốc, ai nấy đều là thiên kiêu siêu cấp từ xưa đến nay, trí tuệ vượt xa tưởng tượng của cậu với ta." Tiểu sư thúc nhíu mày nói.
"Đưong nhiên tôi biết kế này kho thực hiện, cho nên ... "
Nói đến đây, Gia Cát Tiểu Minh bỗng dừng lại.
"Cho nên gì? Nhị hoàng tử, mau nói đi. Lúc này rồi đừng úp mở nữa."
Cả đám người trong sảnh thúc giục.
"Cho nên tôi cần hi sinh một số người."
Sắc mặt Gia Cát Tiểu Minh chợt nặng nề.
Thấy mọi người sững sờ chưa kịp phản ứng, anh ta nói tiếp:
"Đã biết họ sẽ không dễ tin lời chúng ta, thì chúng ta buộc phải để cho họ tin ... "
"Khi họ xông vào, nhất định sẽ bao vây chúng ta, truy hỏi chuyện quan tài đồng. Khi ấy không ai trong các người được chủ động nói ra, chúng ta phải chờ một thời cơ ... "
"Trước khi thời cơ ấy đến, mọi người ở đây rất có thể sẽ chết."
Lời ấy vừa thốt ra, cả sảnh lại chìm vào im lặng.
Chuyện không hề phức tạp, ai nấy đều hiểu ý của Nhị hoàng tử.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazz.me. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!