Ngay khoảnh khắc ấy, cả hiện trường bỗng nhiên trở nên tĩnh lặng.
Những đại nhân vật lừng lẫy từ thời thượng cổ đồng loạt đổ dồn ánh mắt về phía Thánh nữ Dao Quang.
Không còn gì phải nghi ngờ, đây là một giai nhân đẹp đến nghiêng trời lệch
đất.
Nhưng với những cường giả chí tôn như bọn họ, cho dù có xinh đẹp mấy thì cũng chỉ là bộ xương khô tô phấn mà thôi.
Điều họ quan tâm không phải Thánh nữ Dao Quang, mà là lời đồn xoay quanh cô ta ...
Tương truyền Thánh nữ Dao Quang là một Nữ Đế chuyển sinh, bẩm sinh mang vận khí lớn; trong thân thể cô ta, thần hồn của Nữ Đế vẫn đang ngủ say. Một khi thức tỉnh, sẽ kinh động cả càn khôn, muôn loài diệt vong, bởi thế không ai dám dễ dàng chọc vào.
"Cô muốn dẫn ai đi?"
Mặt Vương Khôn không cảm xúc, ánh mắt lóe lên tia lạnh lẽo, cứ thế điềm nhiên nhìn Thánh nữ Dao Quang.
Có lẽ nhiều người ở đây kiêng kỵ cô ta, nhưng ông ta thì chẳng sợ.
Cổ tổ nhà họ Vương là Vương Đằng có tư chất thành tiên, nay đã đứng trên đỉnh thế gian, không kiêng dè bất kỳ ai, đó chính là niềm kiêu hãnh và chỗ dựa của ông ta.
"Con bé kia."
Thánh nữ Dao Quang chẳng bận tâm đến thái độ của Vương Khôn, đưa bàn tay ngọc ngà thon dài, chỉ về phía Tiểu Luyến Luyến.
"Á?"
Tiểu Luyến Luyến ngơ ngác.
"Con bé này là ai?"
Có người trong đám đông khẽ thì thầm.
Rất nhanh, thân phận của Tiểu Luyến Luyến bị lộ ra.
Bởi trước đó có người thấy cô bé luôn theo sát Lâm Phong, hai người gọi nhau là ba con.
"Không được. Con gái của Lâm Phong, nhất định phải chết."
Vương Khôn lạnh giọng bác bỏ.
"Nếu ta cứ khăng khăng muốn dẫn con bé đi thì sao?"
Thánh nữ Dao Quang sắc mặt không đổi.
Cô ta quá bất phàm, xung quanh toát ra một làn linh khí mờ nhạt, tỏa ra hương thơm phảng phất, như đóa sen thanh khiết tách biệt bụi trần, không nhiễm chút ô uế nào ...
"Thánh nữ Dao Quang, cô phải biết bọn ta không hề kiêng dè cô, chỉ là không muốn gây thêm rắc rối. Cô ch tự rước họa vào thân. Đến lúc Cổ Tổ nhà họ Vương của ta xuất thế, khiến thiên hạ chao đảo, hàng vạn sinh linh đều phải quỳ bái." Vương Khôn âm trầm đáp.
"Ngươi cứ gọi Vương Đằng ra, thử xem. Năm xưa ta giao chiến với hắn, bất phân thắng bại, nay cũng là một dịp tốt."
Đôi mắt trong trẻo của Thánh nữ Dao Quang chợt lóe kim quang, khí tức biến đổi trong nháy mắt.
Muôn vàn dị tượng đáng sợ hiển hiện.
Sau lưng cô ta, mơ hồ thấy một bóng hình cái thế hư ảo bất định, dù mờ nhòe, nhưng khiến không gian cả vùng Băng Xuyên Tuyết Nguyên vặn vẹo, như sắp sụp đổ bất cứ lúc nào.
Thấy cảnh đó, mọi người đồng loạt biến sắc, kinh hãi tột độ.
Thánh nữ Dao Quang này rốt cuộc có lai lịch gì mà dám gọi thẳng tên húy của Vương Đằng.
Đến cả Vương Khôn cũng thấy tim chấn động dữ dội.
Chẳng lẽ năm ấy, vị Nữ Đế kia từng giao chiến với Cổ Tổ?
"Chỉ là một đứa bé mà thôi, cô muốn dẫn đi thì cứ dẫn đi."
Lúc này, Lý Trường Sinh mỉm cười bước ra hòa giải, hiển nhiên không muốn đối đầu với Thánh nữ Dao Quang.
Vương Khôn do dự chốc lát, nhìn sâu vào mắt Thánh nữ Dao Quang, cuối cùng vẫn gật đầu.
Chính câu nói vừa rồi đã làm ông ta sợ tái mặt.
Cổ tổ Vương Đẳng đã đứng trên đỉnh thế gian, người có thể giao chiến ngang cơ mà không thua thì quá đáng sợ, khiến lòng ông ta cảm thấy sợ hãi.
...
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazz.me. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!