“Chẳng có gì là không thể cả! Mày mạnh thật đấy, nhưng đen cho mày là gặp phải tao, một người còn mạnh hơn. Thế nên, mày chỉ có một con đường, đó là bỏ mạng tại đây!"
Vẻ mặt Lâm Phong lạnh như tiền, anh tung một đấm, trực tiếp thổi bay Vương Khôn ra xa hàng vạn mét!
“Ááá !!! "
Vương Khôn chỉ cảm thấy một cơn đau xé trời ập đến, lục phủ ngũ tạng như muốn vỡ tung, toàn thân không chỗ nào là không rỉ ra dòng máu màu vàng kim nhạt ...
Cảm giác này khiến gã rơi vào nỗi sợ hãi tột độ! Là một Cổ tổ của nhà họ Vương, một Thượng cổ Chí tôn, gã chưa bao giờ trải qua cảm giác này. Đây chính là điềm báo của tử thần, chân thực đến đáng sợ!
"Lâm Phong! Ngươi ... "
Vương Khôn gào lên trong cuồng loạn, muốn nói gì đó để vớt vát lại chút thể diện!
Thế nhưng, gã còn chưa kịp thốt ra lời nào, bởi Lâm Phong đã áp sát ngay trước mặt. Một cú đấm ngập trời, mang theo sát ý vô tận và ánh sáng thánh khiết rực rỡ, cứ thế thẳng thừng lao tới, nghiền nát mọi thứ giữa đất trời!
Chứng kiến cảnh tượng này, Vương Khôn không thể giữ được bình tĩnh nữa, niềm kiêu hãnh trong lòng đã vỡ tan thành từng mảnh. Gã vội vàng gào thét:
"Lý Trường Sinh, cứu mạng!"
“Vút!"
Thực ra, chẳng cần Vương Khôn phải réo tên, Lý Trường Sinh, người vẫn luôn theo dõi sát sao trận chiến, đã định ra tay từ trước.
Gã tuyệt đối không thể khoanh tay đứng nhìn Lâm Phong 'làm thịt' Vương Khôn được!
"Cầm Thiên Thần Chưởng!"
Lý Trường Sinh lao vút ra, thân hình tựa một dải cầu vồng, trong nháy mắt đã ở ngay trước mặt Vương Khôn. Gã tung ra một bàn tay che khuất cả bầu trời, ẩn chứa đạo vận vô tận, đối đầu trực diện với cú đấm kinh thiên động địa của Lâm Phong!
“Âm!"
Trời đất rung chuyển dữ dội, nhật nguyệt lu mờ. Sóng xung kích tạo ra từ vụ va chạm lan ra xa vạn dặm chỉ trong chớp mắt, gần như san phẳng toàn bộ những dòng sông băng trong phạm vi này!
“Vù~"
Luồng sức mạnh khung khiếp ep cả Lý Trường Sinh lẫn Vương Khôn phải lùi lại vài bước, mãi mới chật vật đứng vững lại được.
Trái lại, Lâm Phong vẫn đứng yên không nhúc nhích, đôi mắt tỏa ra ánh sáng ngày càng lạnh lẽo đáng sợ, tựa như một tử thần đang cúi xuống nhìn đám sinh linh sắp sửa lìa đời!
“Thể chất của thằng nhóc này quả nhiên không tầm thường!”
Vẻ mặt Lý Trường Sinh trở nên nghiêm trọng, gã bất giác siết chặt bàn tay phải đang đau nhói từng cơn.
"Đúng là một tên quái vật, lại dám dùng chính nhục thân để chứng đạo! Lối tu luyện này lại khắc chế hoàn toàn Đại Nhật Thần Thuật của ta, nếu không thì làm sao nó có thể thắng được ta chứ!"
Vương Khôn tỏ vẻ không cam lòng! Gã cho rằng không phải mình yếu, mà là do số quá nhọ, thuật pháp bị nhục thân cường hãn của Lâm Phong khắc chế nên không thể phát huy hết sức mạnh!
"Thoi đi! Bot nổ lại thì co chet ai không? Thua la thua, chỉ co kẻ yếu mới đi tìm cớ bao biện cho thất bại của mình!"
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!