Đại đao tỏa ra khí tức tà mị chém ngang trời, thần uy mênh mông, tựa như chém xuyên cả vĩnh hằng, chặt đứt cả năm tháng, trực tiếp rơi xuống bàn tay lớn của Trần Bắc Huyền.
"Âm."
Giờ khắc này, toàn bộ khu vực Trung Á đều đang run rẩy. Năng lượng tràn ra từ va chạm xộc thẳng lên trời cao, phong vân biến sắc, khiến cho tất cả mọi người tại hiện trường tâm thần chấn động mạnh, thần hồn dường như cũng muốn bị xé nát.
Đỡ ... đỡ được rồi?
Các tu giả kinh hãi, cảnh này quá đáng sợ.
Từ Thiên Sứ Thần tộc, Hải Thần tộc cho đến tận đây, đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy có sinh linh trực diện đỡ được một đòn của Trần Bắc Huyền.
"Tà Tôn Bất Tử, hắn là Tà Tôn Bất Tử. Siêu cường giả có hung danh lừng lẫy nhất trên chiến trường thượng cổ năm đó, từng chém giết qua một vị chí cường giả già tuổi đã xế chiều."
"Tà Tôn Bất Tử vô cùng tự phụ, từng nói 'ta là độc tôn chín tầng trời mười phương đất', quét ngang mọi kẻ địch, lúc đó đã gây chấn động cho các đại thế lực, lời này còn được cổ tịch ghi lại."
Tại hiện trường liên tiếp vang lên những tiếng kinh hô.
Tất cả mọi người đều không thể bình tĩnh nổi, quá mức khó tin, người đàn ông mặc hắc bào này lại chính là cường giả lừng lẫy thời thượng cổ, cũng từng sở hữu uy thế vô địch, chém giết đến mức tu giả trong thiên hạ phải kinh hồn bạt vía.
"Bế quan vô tận năm tháng, không ngờ thế gian vẫn còn có người nhớ đến ta."
Người đàn ông mặc hắc bào vén mũ choàng lên, để lộ ra một khuôn mặt hơi tròn trịa, chỉ là một người đàn ông có tướng mạo bình thường, mũi tầm thường, miệng bình thường, nhưng cặp mắt kia lại tràn ngập hàn quang sắc lẹm, như một thanh lợi kiếm treo lơ lửng trên trời cao, khiến người ta nổi cả da gà.
"Trần Bắc Huyền, ngươi rất mạnh, nhưng ta cũng không yếu. Hôm nay giữa ngươi và ta chỉ có thể có một người sống."
Tà Tôn Bất Tử hóa thành một vệt sáng lao vuat ra, ảo ảnh Tà Thần sau lưng như hình với bóng, lại một lần nữa phát động công kích về phía Trần Bắc Huyền.
Hắn sở hữu niềm tin vô địch, khí tức mênh mông khắp càn khôn, hôm nay thế nào cũng phải chém giết Trần Bắc Huyền.
Sắc mặt Trần Bắc Huyền lạnh lùng.
Đúng vậy.
Thực lực của người trước mắt này rất đáng sợ, nhưng đối với Trần Bắc Huyền hắn mà nói cũng chẳng tính là gì.
"Diễn Đạo Quyền."
Trần Bắc Huyền vung song quyền, giữa thiên địa bỗng nhiên hiện ra một luồng dao động đáng sợ. Theo nắm đấm của hắn vung lên, một loại Đại Đạo đáng sợ được diễn hóa ra, cùng trời đất dao động, cùng vạn vật giao thoa.
Đây là một loại quyền pháp rất đáng sợ, được sinh ra trên Tiên Lộ, bây giờ được hắn thi triển ra.
"Âm."
Một quyền phá vỡ hư không, giáng thẳng lên đại đao của ảo ảnh Tà Thần.
"Ong."
Đại đao vang lên một tiếng bi ai, bắt đầu run rẩy kịch liệt, kéo theo cả ảo ảnh Tà Thần cũng trở nên vặn vẹo.
Giây tiếp theo.
"Bốp.'
Tà Tôn Bất Tử bị đánh bay ra ngoài, da thịt xương cốt nứt toác, khóe miệng chảy ra máu đen.
Hắn lau vết máu nơi khóe miệng, thúc giục đạo trong cơ thể, hồi phục lại cơ thể bị tổn hại, khiến cho khí tức của bản thân dần tăng lên, thần sắc có chút chấn động nói: "Đây là quyền pháp gì?"
"Âm."
Trần Bắc Huyền trầm mặc không nói, lại đánh ra một quyền.
Một quyền này càng mạnh mẽ hơn, như có vạn đạo uy áp gia trì, đủ để quét ngang tất cả. Mặc cho Tà Tôn Bất Tử gầm thét chống cự, đều không có tác dụng, cơ thể bay ngang ra ngoài, gần như muốn bị chấn cho tan thành từng mảnh.
Nhìn thấy một màn này, tất cả mọi người tại hiện trường đều câm lặng.
Thực sự quá chấn động rồi.
Một vị Thượng Cổ Tà Thần tung ra hết thủ đoạn, vậy mà vẫn bị đánh cho không kịp trở tay.
Không phải Tà Tôn Bất Tử yếu, mà là Trần Bắc Huyền quá mạnh, gần như là không có cách nào hóa giải, không ai có thể địch lại.
"Ta sẽ không thua."
Tà Tôn Bất Tử như dã thú, hai mắt đỏ ngầu, máu tươi tràn ra trên người trong nháy mắt bốc hơi sạch sẽ. Hắn thi triển bí pháp, khiến ảo ảnh Tà Thần sau lưng hòa tan vào cơ thể mình, một cỗ khí tức khủng bố từ trong cơ thể hắn bộc phát ra, xộc thẳng chín tầng mây trời.
Các vì sao trên trời đều bắt đầu nổ tung, vô số đá vụn từ trên vòm trời rơi xuống ào ào, kéo theo từng đạo đốm lửa nóng rực, cuối cùng hóa thành tro tàn, tựa như hoa tuyết, bay lả tả trên đỉnh đầu mọi người.
"Trần Bắc Huyền, ta không yếu hơn ngươi."
Tóc Tà Tôn Bất Tử bay loạn, con ngươi lóe hàn quang, khí thế kinh người.
Hắn trưởng thành từ thời đại thượng cổ, từng vô địch mấy thế kỷ, dưới gầm trời này, ai dám nói giết được hắn?
"Đao đến."
Tà Tôn Bất Tử gầm lên, một thanh đại đao màu đen từ trong hư không xuyên qua bay đến, bị hắn nắm trong tay, chém về phía Trần Bắc Huyền.
Vẻ mặt Trần Bắc Huyền từ đầu đến cuối đều không có chút biến hóa nào, vẫn dùng quyền để đối phó.
"Âm."