Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Lâm Phong (FULL)

Đây là nơi chứa đựng toàn bộ tinh hoa của Tuyết Yêu, tương tự như yêu đan của yêu thú. Thế nhưng viên yêu tinh này bây giờ đã không còn thần thái, giống như một viên đá cuội màu trắng nhạt, yên lặng nẫm trong lòng bàn tay Lâm Phong.

"Tuyết Hồng Dao ... "

Lâm Phong ngo ngn ngồi trên đat, nhìn viên yêu tinh trong tay, trong đầu hiện lên từng chút từng chút kỷ niệm khi quen biết Tuyết Hồng Dao, trong lòng khó chịu không tả xiết.

Nhưng thứ tình cảm này cũng chợt đến rồi chợt đi.

Vẻ mặt anh lại bình tĩnh trở lại, thân hình vọt lên, đứng thẳng tắp, như một cây cột co ...

Xung quanh là một mảng yên tĩnh.

Thần sắc của mỗi người khác nhau, nhưng trên mặt đa số đều mang theo vẻ thương hại, đồng tình.

Bọn họ đều biết, e là hôm nay Lâm Phong khó thoát khỏi kiếp nạn ...

Bởi vì ánh sáng trên người Trần Bắc Huyền đang từ từ tan đi, thu lại vào cơ thể, dường như đã từ bỏ ý định đại chiến ...

"Ta từng nói với ngươi rất nhiều chuyện, nhưng ngươi dường như không hề để vào tai."

Ma Chủ thờ ơ, nhìn về phía Lâm Phong, giống như đang nhìn một người chết.

"Lời của ông? Từ xưa chỉ nghe con phải nghe lời cha, chưa từng nghe cha phải nghe lời con."

Lâm Phong cười.

Ma Chủ sững sờ một chút, ngay sau đó phản ứng lại, thần sắc lạnh băng, vươn bàn tay lớn chộp về phía Lâm Phong.

"Âm."

Bàn tay lớn đi qua đâu, trường hà thời gian dường như bị ngăn trở, hư không vỡ nát, vạn đạo khô héo.

Ma Chủ Nhất Đại ra tay, đủ để kinh hãi thế gian, khó ai có thể chống cự ...

"Keng."

Quyền uy của Trần Bắc Huyền q chấn động càn khôn, đỡ lấy đòn này của Ma

Chủ

"Trần Bắc Huyền."

Giọng của Ma Chủ trở nên nặng nề, thân hình đồ sộ bị hắc khí vô tận bao phủ, giống như một pho Ma Thần đứng sừng sững ở đó ...

Trần Bắc Huyền không đáp lời, mà chuyển dời ánh mắt về nơi Lâm Phong đang đứng, khuôn mặt góc cạnh rõ ràng mang theo vài phần sắc thái khó hiểu ...

"Không cần giải thích, đứng trên lập trường của ngài, làm bất cứ chuyện gì, tôi đều có thể hiểu."

Lâm Phong nở một nụ cười thoải mái.

"Bịch."

Gia Cát Tiểu Minh dường như có dự cảm, bất thình lình quỳ sụp hai gối xuống đất, không ngừng dập đầu, cầu xin Trần Bắc Huyền đừng bỏ rơi tiểu sư đệ. Trong mắt anh ta ngập tràn nước mắt, trán cũng dập đầu đến mức chảy máu, máu và nước mắt hòa lẫn vào nhau, ai nhìn thấy cũng giật mình.

"Ta đã sống quá lâu, đã chứng kiến quá nhiều cảnh bi thương, tâm đã chết lặng từ lâu. Có lẽ tương lai sẽ có một ngày Nhân tộc sẽ không còn sợ hãi bất kỳ mối đe doạ nào, nhưng trong quá trình đó, tất nhiên phải hi sinh rất nhiều người."

"Ngày ta thành tiên, ta sẽ đòi lại công đạo cho cậu."

Trần Bắc Huyền bình thản lên tiếng.

"Đa tạ."

Lâm Phong chắp tay cảm ơn, ngay sau đó xoay người nhìn về phía Ngũ sư huynh, cười nói:

'Nhờ sư huynh chuyển lời, nói Rồng Ngốc nhất định phải từ chỗ thánh nữ Dao Quang tìm Tiểu Luyến Luyến về. Mẹ của con bé đã mất, nếu hôm nay ba nó tử trận, sau này nó chỉ còn lại một mình Rồng Ngốc mà thôi ... "

Sau trận chiến ở Băng Xuyên Tuyết Nguyên, anh vì để tránh bất trắc, đã không cho mấy người đi theo.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!