Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Lâm Phong (FULL)

"Ngày xưa Thánh địa ta từng xuất hiện một vị kiếm tu cái thế, hắn luyện kiếm từ nhỏ, tự sáng tạo kiếm đạo, chiến đấu cùng cấp chưa từng thất bại, cuối cùng càng lấy cảnh giới Đại Thừa Kỳ, tuổi tròn trăm, lọt vào vị trí thứ mười chín trên Bảng xếp hạng Thiên tài ở Linh Giới."

Khi nói những loi nay, sac mat Vuong Nhạc trở nen rat nghiêm túc.

Bởi vì chỉ có tu giả Linh Giới mới hiểu được việc lấy cảnh giới Đại Thừa lọt vào hạng mười chín Bảng xếp hạng Thiên tài ở Linh Giới là khái niệm gì. Bản thân Vương Nhạc tuổi ngàn năm bước vào Độ Kiếp hậu kỳ, được xưng tụng là Tiểu Vương Đằng, là thiên kiêu vạn người có một, vậy mà hiện tại cũng chỉ mới chen chân vào hạng hai mươi của Bảng xếp hạng Thiên tài ở Linh Giới.

Trong đó, thậm chí còn có một chút may mắn.

Bởi vì vị thiên kiêu xếp hạng hai mươi trước đó bỗng nhiên mất tích, sống chết không rõ ...

"Vị kiếm tu kia tên là Nhiếp Qua, vì kiếm đạo nhập ma, đại khai sát giới trong Linh Giới, cuối cùng bị cường giả của nhiều thế lực liên thủ bao vây tấn công nên đã bỏ mạng.'

"Trước khi chết, hắn đã tụ kiếm đạo cả đời lại trong một kiếm, dung nhập vào tảng đá này, được Thánh chủ mang về ... Đến nay tảng đá này đã đặt ở đây được năm ngàn năm rồi."

Vương Nhạc mỉm cười nói.

Nghe những lời này, Lý Trường Dạ và Khương Ngôn Khê cảm thấy có chút không đúng. Tảng đá có thể dung hợp kiếm đạo cả đời của một vị kiếm tu, có thể nói là chí bảo, lại tùy tiện đặt ở đây sao?

Thựcra, năm đó sau khi Thánh chủ Dao Quang mang tảng đá này về, cũng từng coi như trân bảo, hy vọng bồi dưỡng ra thêm một vị kiếm tu cường đại. Đáng tiếc kiếm đạo bên trong tảng đá quá mức khủng bố, nên những thiên kiêu đến đây tham ngộ kiếm đạo người thì chết, người bị thương, một số thiên kiêu thậm chí còn bị kiếm ý xuyên thủng thức hải, trở thành kẻ ngốc ...

Thậm chí, Thánh tử của Thánh địa Dao Quang năm xưa cũng từng tham ngộ tảng đá này, kết quả cũng thảm bại, đạo cơ bị gọt đi một đoạn lớn, từ đó luân lạc thành tu giả bình thường ...

Sau khi trải qua vô số bài học thảm bại, cao tầng Thánh địa hoàn toàn nản lòng thoai chí, vứt Kiếm Thạch ở đây làm vật trang trí, đồng thời hạ lệnh nghiêm cấm đệ tử không được tự tiện tham ngộ Kiếm Thạch ...

"Ta nghe nói, Lâm đạo hữu hình như cũng là một kiếm tu?"

Lúc này, Vương Nhạc bỗng nhiên cười hỏi.

Lâm Phong nhìn Vương Nhạc, không nói gì.

"Kiếm Thạch là chí bảo, đối với kiếm tu mà nói lại càng là bảo vật vô thượng. Nếu Lâm đạo hữu có thể ngộ ra kiếm đạo trong tảng đá này, không chỉ thực lực được nâng cao, mà còn khiến Thánh chủ đại nhân coi trọng thêm vài phần."

Vương Nhạc cười nói.

"Vậy sao?"

Lâm Phong bước tới gần, đặt tay lên Kiếm Thạch. Kết quả trong lòng bàn tay lập tức truyền đến một trận đau nhói, mở ra xem, lòng bàn tay vốn không tì vết giờ đây lại chẳng chịt vết thương, máu me đầm đìa ..

Đây là bị kiếm ý vô hình bên trong Kiếm Thạch làm bị thương ...

"Kiếm đạo này lại có thể làm tổn thương chân thân của mình."

Trong mắt Lâm Phong lướt qua một tia tinh quang.

"Quên chưa nói với Lâm đạo hữu, Kiếm Thạch này tuy là chí bảo, nhưng tham ngộ cũng cần cẩn thận dè dặt, tránh bị phản phệ ... "

Vương Nhạc "có lòng tốt" bước lên nhắc nhở.

Ý trong lời nói của hắn là chỉ cần cẩn thận một chút thì sẽ không sao, không gây ra nguy hiểm gì.

"Hai người đi bái kiến trước đi, tôi ở lại đây tham ngộ thử xem sao."

Lâm Phong nhìn về phía Đại sư huynh và Nhị sư tỷ.

"Tiểu sư đệ, chuyện này có chút không bình thường. Loại chí bảo kiếm đạo này sao có thể vứt ở đây như rác được? Trong đó chắc chắn có ẩn tình không muốn để người khác biết."

Khương Ngôn Khê thấp giọng nói.

Lâm Phong khẽ lắc đầu.

Anh đưong nhiên biết chuyen không đơn giản như vậy, nhung đay là cơ hội tốt để nâng cấp kiếm bản mệnh. Nếu có thể dung hợp kiếm đạo trong tảng đá này, kiếm bản mệnh của anh có lẽ se nhay vot trở thành Thượng phẩm Linh Bảo, thậm chí Cực phẩm Linh Bảo.

Với tính cách của anh, không thể nào bỏ qua cơ hội này.

Nghĩ đến đây.

Lâm Phong đi thẳng đến trước Kiếm Thạch, khoanh chân ngồi xuống.

Ngay khoảnh khắc anh vừa ngồi xuống, trên vòm trời bỗng nhiên có từng mảng mây đen lớn tụ tập, dường như có vật cấm kỵ nào đó xuất thế, chọc giận Thiên Đạo.

Cùng lúc đó.

Âm!

Kiếm Thạch cổ xưa vốn mờ nhạt khẽ run lên, tỏa ra hào quang rực rỡ. Từng luồng kiếm khí đáng sợ tràn ra, cắt không gian xung quanh thành vô số mảnh nhỏ. Cuối cùng, những kiếm khí này hóa thành một đạo kiếm ảnh khổng lồ treo lơ lửng trên đỉnh đầu Lâm Phong, đâm thẳng xuống.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!