Lâm Phong cười tự giễu. Anh nhìn về phía bầu trời sao xa xăm, ánh mắt càng thêm thâm thúy:
"Đại sư huynh, lát nữa anh hãy đưa Nhị sư tỷ rời khỏi đây đi. Những chuyện về sau, tôi sẽ tự mình giải quyết từng cái một ... "
"Cậu đang nói cái gì vậy? Người của Tinh Môn và Hợp Hoan Tông đang rục rịch hành động, lão lục lại không rõ tung tích, lúc này sao anh có thể bỏ đi được?" Giọng Đại sư huynh trở nên nghiêm túc hơn hẳn.
"Hai người ở lại đây chẳng có ý nghĩa gì cả! Đừng do dự thiếu quyết đoán nữa, hãy đi tìm ba đạo Cổ Phù còn lại, rồi hẵng quay lại giúp tôi ... " Lâm Phong nhìn thẳng vào mắt Đại sư huynh, gắn từng chữ.
Đại sư huynh nắm chat tay rồi lại buông lỏng.
Đúng thế!
Bất tri bất giác, anh ta đã tụt hậu một đoạn xa so với tiểu sư đệ ... Ngày xưa, anh ta có thể mạnh mẽ đứng ra dọn dẹp mọi chướng ngại cho sư đệ, nhưng giờ đây, dường như anh ta đã trở thành gánh nặng.
"Đi đi! Hãy đi tìm con đường của riêng mình. Ngày mai thức dậy, tôi không muốn nhìn thấy hai người nữa ... "
Dứt lời, Lâm Phong quay người trở về phòng.
Đại sư huynh ngẩn ngơ nhìn cánh cửa phòng đóng chặt của Lâm Phong, trong lòng ngổn ngang trăm mối.
Đúng lúc này, Nhị sư tỷ bỗng từ phía sau nắm lấy tay anh ta, khẽ nói:
"Thật ra tiểu sư đệ cũng đã nói với em rất nhiều. Cậu ấy nói đúng, chúng ta ở lại đây cũng chẳng còn tác dụng gì nữa, nói câu khó nghe thì chỉ là gánh nặng mà thôi ... "
"Tiểu sư đệ, bảo trọng!"
Giọng Đại su huynh trĩu nang. Sau khi nhìn luớt qua phong Lam Phong lần cuối, anh ta kiên quyết nắm chặt tay Nhị sư tỷ, cả hai cùng biến mất vào màn đêm mênh mông.
Lâm Phong dựa lưng vào cửa phòng, sống mũi cay cay.
Không biết tại sao, anh bỗng thấy trong lòng trống rỗng, cứ như vừa đánh mất một thứ gì đó vô cùng trân quý. Cảm giác này rất khó chịu, giống như dòi trong xương, muốn xua cũng không xua đi được ...
"Có lẽ, đây là sự lựa chọn tốt nhất rồi ... "
Lâm Phong cười khổ. Anh đi đến bên giường, ngồi khoanh chân định bắt đầu tu luyện, nhưng tâm trí không sao tập trung nổi. Anh đành mở chiếc điện thoại đã lâu không dùng đến, tìm đọc mấy bộ tiểu thuyết sảng văn đã tải xuống từ trước.
Cứ thế anh đọc suốt cả đêm, tâm trạng bức bối cũng nhờ đó mà dịu đi nhiều.
Sáng sớm hôm sau.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!