'Ta sẽ bắt sống ngươi, bắt ngươi quỳ trước mộ Quân Thiên Lâm sám hối vạn năm!"
Lý Kha ra tay vô cùng quyết liệt và tàn nhẫn. Chỉ một cử động nhẹ, Tù Thần Tỏa đã uốn lượn lao đi, tựa như một tia thiên lôi màu vàng bổ thẳng xuống đầu Lâm Phong.
"Âm!"
Hư không nổ tung, cả Tinh Thành rung chuyển dữ dội.
Người xem xung quanh đều lạnh gáy. Đòn tấn công nhìn có vẻ đơn giản này lại ẩn chứa uy lực kho lường, chỉ một tia khí tức rò rỉ ra ngoai cũng tựa như thiên phạt giáng xuống, khiến da đầu tê dại.
"Đùng!"
Lâm Phong vẫn giữ vẻ mặt vô cảm, anh thò tay ra, trực tiếp tóm lấy Tù Thần Tỏa.
Ngay tức khắc, một luồng lực lượng quỷ dị từ sợi xích truyền tới, lao thẳng vào sâu trong thức hải Lâm Phong, khiến cơ thể anh thoáng chốc tê dại ...
'Đúng là điếc không sợ súng, dám dùng tay không bắt Tù Thần Tỏa! Quân Thiên Lâm bại trong tay tên ngu xuẩn như ngươi, thật là nỗi sỉ nhục!"
Lý Kha cười nhạo báng.
Chỉ thấy tay ông ta bắt pháp ấn, điểm nhẹ vào Tù Thần Tỏa. Sợi xích lập tức bùng phát hào quang, trận văn trên đó sáng chói mắt, từng luồng ánh sáng bắn ra, trói chặt lấy thân thể Lâm Phong, khiến anh không thể động đậy!
"Quá vô dụng! Loại phế vật này mà cũng xứng để ta phải ra tay sao? Tông chủ Hợp Hoan Tông đời này cẩn thận đến mức thừa thãi ... "
Lý Kha cười lạnh liên hồi, trong lời nói thậm chí còn hạ thấp cả Tông chủ nhà mình!
Đây chính là địa vị của ông ta!
Với tư cách là Thái Thượng trưởng lão, một trong những người mạnh nhất tông môn, ông ta hoàn toàn có đủ tư cách và ngạo khí để nói những lời như vậy!
Chứng kiến cảnh này, đám đông vây xem không kìm được nỗi sợ hãi.
Lý Kha này quả nhiên danh bất hư truyền, xứng tầm nhân vật từng lọt vào Bảng Thiên Tài năm ngàn năm trước, mạnh đến mức đáng sợ. Lâm Phong, người vừa mới hôm kia còn tung hoành ngang dọc ở Chiến Trường Tinh Thần, vậy mà đứng trước mặt ông ta lại chưa qua nổi hai chiêu!
Nhưng đúng lúc này, Lâm Phong - người đang bị phong ấn - bất ngờ lên tiếng:
"Pháp khí thú vị đấy, lại còn muốn đóng băng cả thần hồn của tôi ... "
Từ đầu đen cuoi, than sac Lam Phong vẫn bình than như nước. Anh biết rõ Lý Kha chỉ la kẻ tiên phong, những cao thủ thực sự trong bóng tối còn chưa lộ diện, thì trận chiến thật sự vẫn chưa bắt đầu!
"Rắc rắc!"
Lâm Phong khẽ cử động cơ thể.
Những luồng sáng quấn quanh người anh lập tức vỡ vụn. Ngay cả Tù Thần Tỏa đang tỏa hào quang rực rỡ cũng rung lên bần bật, phát ra tiếng bi ai rồi bị chấn bay ngược trở lại.
"Thực lực của ông không tồi, nhưng vẫn còn thiếu một chút ... Tốt nhất là gọi đồng bọn của ông cùng ra đây đi."
Lâm Phong tùy ý vươn tay, tung ra một chưởng đè xuống phía Lý Kha.
Đòn tấn công trông có vẻ tùy tiện ấy lại ẩn chứa sát cơ hủy diệt. Bàn tay quét qua đến đâu, vạn vật bị nghiền nát đến đó, ngay cả không gian cũng bị chấn nát thành hư vô!
"Hừ!"
Đồng tử Lý Kha co rut lại. Dù không hiểu tại sao Lâm Phong có thể thoát khỏi Tù Thần Tỏa dễ dàng như vậy, nhưng giờ cũng không phải là lúc để thắc mắc!
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!