Nghe thấy giọng lạnh lùng quen thuộc ấy, Giang Ninh lập tức nhận ra cô vợ hờ của mình - Lâm Thanh Trúc
林青竹
Lâm Thanh Trúc
Quan trọng hơn, Giang Ninh nhận ra ngay luồng linh khí quen thuộc trên người
cô.
"Vợ ... "
Giang Ninh vội bật dậy.
Lâm Thanh Trúc lần đầu nghe Giang Ninh gọi mình là "vợ", sắc mặt lại lạnh đi thêm mấy phần.
Trong "hợp đồng kết hôn" trước kia đã ghi rõ: không cho Giang Ninh công khai gọi cô là vợ. Tên này to gan thật đấy?
"Giang Ninh, tôi muốn nói chuyện riêng với anh!"
Nói xong, Lâm Thanh Trúc quay người đi sang bên.
Giang Ninh ừ một tiếng, liếc nhìn Tô Kỳ nóng bỏng đang đứng bên cạnh.
Tô Kỳ lườm anh một cái, mắt đầy chán ghét.
Giang Ninh cung chang gian, đi theo Lam Thanh Truc vao con hem bên cạnh.
Lâm Thanh Trúc đứng đó, vẫn đẹp rực rỡ, vẫn lạnh như một tảng băng.
Giang Ninh tiến lại, cố ý đứng sát cô hơn một chút.
Vì anh muốn ... hút linh khí trên người cô ấy!
"Giang Ninh, tôi hỏi này: đám tài xế taxi đứng trước cửa đều do anh gọi tới à?" Lâm Thanh Trúc hỏi thẳng.
"Ừ, thì sao?"
"Giang Ninh, anh thật sự quá đáng rồi!" Lâm Thanh Trúc bỗng quát lên.
Quá đáng?
Nghe thế, Giang Ninh khó chịu hẳn.
Tôi bán thuốc đàng hoàng, quảng cáo công khai, sao lại bảo là quá đáng?
Đang định hỏi lại thì Lâm Thanh Trúc tiếp: "Mỗi tuần tôi cho anh 3.000 tệ tiền tiêu vặt, chẳng lẽ còn chưa đủ? Sao anh lại bán thuốc giả hại người? Còn công khai quảng cáo thuốc giả như thế?"
Giang Ninh đã hiểu chuyện.
Thì ra Lâm Thanh Trúc cũng như bao người ngoài kia, nghĩ anh đang bán thuốc giả.
Giang Ninh bỗng bật cười.
Nhưng nụ cười ấy lại phảng phất vẻ khinh thường cô.
Thấy anh còn cười, Lâm Thanh Trúc giận dữ: "Anh còn cười được à? Chẳng lẽ tôi nói sai? Tôi bỏ tiền mở phòng khám cho anh chỉ để anh có công việc đàng hoàng, chứ không phải để anh bán thuốc giả hại người."
Nghe cô nói vậy, Giang Ninh vẫn im lặng.
Đợi đến khi Lâm Thanh Trúc tuôn một tràng dài dằng dặc, Giang Ninh mới nheo mắt, ngẩng đầu: "Nói xong chưa?"
"Xong rồi!"
"Xong rồi thì cút xéo đi cho khuất mắt!"
Giang Ninh gắt lên
"Anh ... "
Lâm Thanh Trúc nam mơ cũng không ngờ Giang Ninh dám nói với mình như vậy.
Cái anh Giang Ninh trước giờ chỉ biết cúi đầu, nhút nhát, thấp kém, hôm nay lại dám nói thế với cô?
"Anh đứng lại!"
Thấy Giang Ninh định bỏ đi, Lâm Thanh Trúc gầm lên phía sau.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!