"Đoàn trưởng Cố!"
Người đàn ông nghiêm nghị trong xe đáp lễ quân đội. Ngay cả khi ngồi trong xe, dáng vẻ của anh vẫn hết sức thẳng thắn và oai nghiêm.
Lúc này, Bùi Tuyết Vân chợt tỉnh táo hần. Đoàn trưởng Cố? Chẳng phải là Cố Dã sao?
Cô vội quay đầu nhìn, vừa kịp bắt gặp gương mặt tuấn tú của người đàn ông trong cửa sổ xe.
"Cố Dã! Cố, Cố đoàn trưởng!" Bùi Tuyết Vân mừng rỡ, vội vàng chạy tới, vừa vẫy tay thu hút sự chú ý của Cố Dã, vừa gọi tên anh.
Theo kịch bản trong truyện, lần đầu tiên cô gặp Cố Dã không phải trong buổi xem mắt, mà là một lần tình cờ gặp trước cổng doanh trại. Khi đó, cô bị xe của Cố Dã chạm vào, và anh đưa cô đến bệnh viện.
Nói là chạm, thực chất là cô không để ý có xe đến, Cố Dã phanh gấp, không thực sự va chạm. Nhưng lúc đó cô hoảng sợ ngồi bệt xuống đất, Cố Dã không yên tâm nên đã đưa cô đến bệnh viện.
Sau đó, trong buổi xem mắt, hai người còn nhắc đến chuyện này.
Vì vậy, Bùi Tuyết Vân áp dụng lại chiêu cũ, lợi dụng lúc chiếc xe jeep giảm tốc độ khi đến cổng doanh trại, cô trực tiếp lao về phía đầu xe.
Trong xe, tài xế Trương Kiến Quốc nhìn thấy một bóng đen lóe lên ở gương chiếu hậu bên trái, tiếp theo là tiếng "đùng" một cái. Anh hỏi Cố Dã: "Đoàn trưởng Cố, có phải có tiếng động gì đó không?”
Cố Dã hơi nhướng mắt: "Đi xem thử, có phải có xe nào đâm vào không?"
"Để tôi đi xem!" Trương Kiến Quốc dừng xe, mở cửa lái nhảy xuống. Không lâu sau, anh trở lại, tức giận nói với Cố Dã: "Đoàn trưởng Cố, là một người phụ nữ, cố tình đâm vào xe, gan cũng quá lớn, đòi đền ngay trước cổng doanh trại chúng ta!"
Cố Dã đang xem tài liệu trong tay, nghe vậy cũng không ngang đầu lên, chỉ hỏi: "Người có sao không?"
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazz.me. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!