Giang Duệ chỉ gọi tên Cố Dã, môi hơi hé ra, cô liền cảm nhận được động tác của anh ngừng lại.
Ngay khi Giang Duệ nghĩ răng có lẽ Cố Dã đã tỉnh rượu, nhận ra mình đang hôn cô và sắp. buông cô ra, đột nhiên cô cảm thấy một vật lạ trượt vào miệng mình, mang theo mùi rượu nhạt, hút lấy đầu lưỡi cô.
Giang Duệ giật mình, như bị điện giật, một cảm giác tê dại mạnh mẽ xộc thẳng lên đỉnh đầu, cô hoàn toàn choáng váng.
Cố Dã đang làm gì vậy? Cố Dã có biết anh đang làm gì không?
Giang Duệ không bao giờ nghĩ rằng Cố Dã sẽ cưỡng hôn cô, lại còn là kiểu hôn Pháp ướt át, từ ban đầu còn vụng về khám pha đến sau đo cang hôn cang sâu, co chỉ cảm thấy linh hồn như sắp bị anh hút sạch.
Tim cô đập nhanh khủng khiếp, trái tim của Cố Dã dưới bàn tay cô cũng đang đập nhanh không kém.
Giang Duệ không nghe thấy bất kỳ âm thanh nào khác, chỉ nghe thấy tiếng nhịp tim của hai người hòa quyện vào nhau.
Khi Cố Dã buông Giang Duệ ra, cô hoàn toàn dựa vào người anh, tay không biết từ lúc nào đã đặt lên vai anh, khuôn mặt đỏ bừng như say rượu.
Cô thở gấp, lý trí dần trở lại, Giang Duệ ngước mắt nhìn Cố Dã, anh cũng đang nhìn cô.
Thấy Giang Duệ ngẩng đầu, Cố Dã lại muốn hôn cô, lần này, Giang Duệ khẽ nghiêng đầu tránh đi.
"Em không vui?" Cố Dã hỏi.
Giang Duệ im lặng một lúc, rồi phản hỏi: "Tôi nên vui sao?"
'Tại sao không vui?" Cố Dã dùng ngón trỏ nâng cằm Giang Duệ, đôi mắt đẹp lạnh lùng nhìn cô, rồi hỏi: "Em vẫn chưa trả lời câu hỏi của tôi!"
"Câu hỏi gì?" Giang Duệ cụp mắt hỏi.
Trong sự rung động ban đầu khi bị Cố Dã hôn, cô đã dần bình tĩnh lại, dù tim vẫn đập rất nhanh, nhưng vẻ mặt cô cố gắng tỏ ra bình tĩnh. Trong mắt cô, Cố Dã chỉ vì say rượu mới cưỡng hôn cô, khi anh tỉnh rượu chắc chắn sẽ hối hận!
"Tại sao những ngày qua em không nhìn tôi, cũng không chạm vào tôi? Em có thật sự thích tên tiểu bạch kiểm kia không!" Cố Dã lặp lại với giọng nghiêm túc.
Sự bình tĩnh mà Giang Duệ cố gắng duy trì lại một lần nữa tan vỡ, hàng mi dài của cô chớp chớp, "Cố Dã!"
Giang Duệ muốn chất vấn Cố Dã rốt cuộc đang phát điên cái gì, nhưng lời chưa kịp nói ra, Cố Dã đã ôm chặt lấy cô.
"Giang Duệ, đừng thích tên tiểu bạch kiểm đó, sau này anh sẽ cho em nhìn, cũng cho em chạm vào, được không?" Cố Dã nói bên tai cô.
Giang Duệ đỏ mặt, " ... Ai, ai muốn chạm vào anh chứ!"
Ai đó hãy nói cho cô biết, thế giới này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Tại sao cô hoàn toàn không hiểu gì hết!
"Cố Dã, anh buông tôi ra!" Giang Duệ đẩy Cố Dã.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!