Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

[FULL] Xuyên Thành Ác Nữ Vợ Quân Nhân, Tôi Nằm Thắng Những Năm 80

Cố Dã không hiểu sao lại nghĩ đến hai từ "tránh hiềm nghi", nhưng lúc này, cảm giác mà Giang Duệ mang lại cho anh chính là như vậy.

"Cố Dã, sao anh còn đứng đó?" Giang Duệ thấy Cố Dã vẫn đứng yên, cô cảm thấy kỳ lạ. Hơn nữa, ánh mắt của anh dường như đang nhìn chẳm chằm vào cô.

Nhìn cô làm gì? Cô không phải đã nhường chỗ cho anh rồi sao?

Chủ yếu là vì Cố Dã quá cao, đứng cạnh Giang Duệ mà không nói gì khiến cô cảm thấy áp lực vô cùng.

"Bố ngồi đi!" Ninh Ninh vỗ tay lên chỗ trống bên cạnh.

Cố Dã lúc này mới ngồi xuống, anh hỏi Ninh Ninh: "Con và mẹ vừa nói chuyện gì?"

Giang Duệ lúc này đứng dậy, "Hai bố con cứ nói chuyện đi, mẹ đi sắp xếp tủ."

Khi cô đi qua trước mặt Cố Dã, một mùi hương thoang thoảng bay qua, khiến anh bất giác nín thở.

Ninh Ninh nói giọng trẻ con: "Mẹ dạy Ninh Ninh học thuộc thơ."

Cố Dã nhướng mày, "Ồ? Học bài thơ nào?"

Ninh Ninh gật đầu nhỏ, từng chữ từng chữ đọc: "Thế nhân trồng đào lý, đều ở cửa Kim Trương. Leo trèo tranh lối tắt, đón gió xuân ấm áp."

Nhưng bài thơ quá dài, phần sau Ninh Ninh không nhớ được, nhíu mày suy nghĩ, "Một sớm, một sớm ... "

Cố Dã tiếp lời: "Một sớm trời sương giá, vinh quang khó giữ lâu. Làm sao biết cây quế Nam Sơn, lá xanh rũ gốc thơm. Bóng mát cũng có thể nương nhờ, sao tiếc vườn nhà trồng thêm."

Mắt Ninh Ninh sáng lên, "Đúng đúng, bố đọc giống hệt mẹ dạy!"

Đây là bài thơ "Vịnh Quế" của Lý Bạch, Cố Dã không ngờ Giang Duệ đã dạy Ninh Ninh thuộc lòng bài thơ dài như vậy. Anh nhìn cây hoa quế lớn trong sân, quả thật rất hợp cảnh.

"Ninh Ninh còn thuộc bài thơ nào nữa?" Cố Dã hỏi.

Ninh Ninh liền đọc liền một mạch bảy bài thơ. Cố Dã tính toán, vừa đúng bảy ngày kể từ khi anh ra nhiệm vụ đến hôm nay, nghĩa là mỗi ngày Giang Duệ dạy Ninh Ninh thuộc một bài.

Chân mày Cố Dã hơi nhíu lại, ban đầu muc đích anh kết hon với Giang Duệ là để tìm một người mẹ có thể chăm sóc và dạy dỗ Ninh Ninh. Giờ đây, Giang Duệ hoàn toàn đáp ứng được kỳ vọng của anh, nhưng không hiểu sao trong lòng anh lại dấy lên một cảm giác kỳ lạ.

Từ trong phòng khách vang lên tiếng động, Cố Dã hơi nghiêng người, ánh mắt liếc qua, thấy Giang Duệ đang đặt chiếc tủ đan bằng mây bên tường.

"Sao lại đặt ở đây?" Cố Dã nhướng mày, anh vốn tưởng rằng Giang Duệ mua chiếc tủ này để đặt trong phòng cô.

"Là phải đặt ở đây mà!" Giang Duệ thò đầu ra từ phòng khách, vẫy tay gọi Ninh Ninh, "Ninh Ninh lại đây!"

"Đến đây!" Ninh Ninh nhảy xuống giường chạy tới.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!